Editor: Quỷ Quỷ
An Mộc đã ngồi vào trong xe, vẫn không hết sững sờ.
Nghiêng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, cảm giác không chân thật.
Cô do dự một chút, không nhịn được mở miệng,”Anh, chúng ta….”
“Đừng gọi tôi là anh.” Người đàn ông lạnh lùng ngắt lời cô, quay đầu, ánh mắt kiêu ngạo nhìn cô liếc mắt một cái, “Nếu bác tôi còn sống, năm nay cũng chỉ hơn 35 tuổi, không có con gái lớn như cô!”
An Mộc nghe vậy, trong tim lập tức quặn lại.
Nghĩ đến mẹ, cô siết chặt hai tay.
An Mộc cắn môi cúi đầu nói:”Anh Đường, anh định đưa tôi đi đâu?”
Người đang ngồi cạnh cô tên là Đường Cảnh, cháu của mẹ cô, là anh họ của cô.
Đương nhiên….
Theo lời anh nói, nếu mẹ cô còn sống năm nay cũng tầm 35 tuổi, căn bản không có khản năng sinh ra con gái lớn như cô.
Mẹ là mẹ kế.
Nhưng tình cảm của mẹ con cô vô cùng hòa hợp.
Đường Cảnh hừ lạnh một tiếng:”Ông nội tôi muốn gặp cô.”
An Mộc nhất thời không nói gì.
Trong xe vô cùng yên tĩnh, nửa giờ sau, xe đi vào một khu biệt thự, dừng lại trước cửa nhà họ Đường.
An Mộc xuống xe, liền nhìn thấy căn nhà quen thuộc mà xa lạ của nhà họ Đường.
An Mộc đi theo sau Đường Cảnh tiến thẳng vào trong nhà.
Ông Đường đang ở trong thư phòng luyện chữ, Đường Cảnh đưa cô vào thẳng thư phòng.
An Mộc cung kính cúi chào ông Đường, hai chữ “ông ngoại” cứ trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118331/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.