Editor: Tuna
Mãi cho đến khi tới phía Đông đại học thành phố C, An Mộc lúc này mới quay đầu, đẩy cửa, trực tiếp xuống xe.
Cô cũng không biết tại sao, tự nhiên trong người cảm thấy nhộn nhạo, rất muốn nôn.
Gương mặt nhỏ nhắn căng chặt, An Mộc trực tiếp hướng về phía tiểu khu mà đi.
Đến nơi, cô liền cảm thấy không đúng. Vừa quay đầu lại đã thấy người đàn ông kia dang đi theo cô, cô kinh ngạc nói:
“ Anh đi theo tôi làm gì?”
Phong Kiêu đứng đó, thân hình thon dài, ước chừng hơn An Mộc một cái đầu, chắc cũng khoảng 1 mét 8 đi!
Anh tà mị cười:
“ Đương nhiên là đến để....lấy lại đồ rồi!”
An Mộc chau mày:
“ Anh...!”
Nói xong, cô lại đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, thái độ lập tức xoay chuyển một trăm tám mươi độ, cười đến cong mắt:
“ Chú út, muốn tới xem chổ ở của cháu thì cứ nói thẳng đi!”
Tiếp đến cô nắm chặt lấy tay anh:
“ Đi, đi thôi!”
Bộ dáng này, giống như là đang sợ Phong Kiêu sẽ rời đi vậy.
Anh nghiêng đầu xem xét vật nhỏ đang kéo tay anh, khẽ nhếch mày.
Thú vị thật, vật nhỏ này, lại muốn tính kế gì đây?”
An Mộc học đại học ở thành phố C, thuê một căn nhà nhỏ, diện tích cũng chỉ có hai mươi mấy mét vuông.
Bình thường An Mộc ở một người đã quen, chưa bao giờ cảm thấy nơi này nhỏ chút nào, nhưng hôm nay có thêm một Phong Kiêu, An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118300/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.