Editor: Quỷ Quỷ
Bầu không khí trong phòng đang rất kịch liệt đột nhiên bị gián đoạn.
Toàn bộ cơ thể của An Mộc bị Phong Kiêu giam cầm, không thể động đậy.
Nhưng nghe được lời nói của Diệp Đồng Đồng, cô thật sự vừa luống cuống vừa xấu hổ.
Cô vội vàng mở miệng:”Đồng Đồng, anh ta…uhm..!”
Một bàn tay lớn trực tiếp bịt miệng cô lại.
Khoảng cách gương mặt hai người chỉ có 5mm, anh nhướng lông mày xinh đẹp, hỏi:”Cô vừa mới nói sẽ gửi ảnh chụp này cho ai?”
Diệp Đồng Đồng vốn là kiểu người ngốc nghếch ngây ngô, đối phương đang uy hiếp châm chọc mà hoàn toàn không hiểu.
An Mộc căn bản không dám hi vọng, cô chỉ có thể cố gắng phục hồi tinh thần.
Quả nhiên, người này ngẩng đầu ưỡn ngực hùng hổ nói:”Giám đốc của anh, Phong thiếu!”
“Hả?” Người đàn ông trầm giọng nói, mềm mại thuần hậu.
Diệp Đồng Đồng tiếp tục uy hiếp:”Sợ rồi sao? Nói cho anh biết, biết điều thì mau buông…..”
An Mộc lập tức hoảng hốt.
“Uhmm!” Bị người đàn ông ôm chặt, An Mộc huy động khí lực toàn thân mới phát ra được mấy tiếng ậm ừ, rốt cuộc cũng thành công cắt ngang Diệp Đồng Đồng.
Diệp Đồng Đồng dừng nói một lúc, cũng kịp phản ứng:”Mau buông Đường Hạ ra! Nếu không nếu Phong thiếu của các người mà biết anh lấy cớ công việc mà lén lút dở trò với diễn viên, anh không gánh nổi đâu!”
Nếu có thể, An Mộc thật sự muốn tìm một cái hố nào đầy rồi nhảy xuống.
Lại nhìn người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118289/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.