Phong gia.
Mọi ngày vốn vô cùng náo nhiệt, thế nhưng hôm nay lại yên lặng một cách bất thường.
Trong đại sảnh, một nhóm người hầu nhóm đang thu dọn tàn cuộc.
Bốn người của Phong gia đang ngồi ở một góc vô cùng sạch sẽ.
Chị gái của Phong Tử Khiêm, Phong Tử Nguyệt, năm nay đã hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, nhìn qua rất lạnh lùng, là con nhà được giáo dục rất tốt, Nhưng một khi mở miệng ra nói chuyện, tất cả mọi thứ liền thay đổi: “Hôm nay An Mộc mặc bộ lễ phục gì vậy? Thật là quá xấu đi mất! Em trai, em về sau đúng thật là bi thảm!”
Phong Tử Khiêm đang bắt chéo chân ngồi trên ghế sô pha, nghe nói như thế, không thể kiên nhẫn được nữa: “Chị đi thì đi nhanh đi còn nói nhiều về cô ta như vậy làm gì? Cô ta xấu như vậy sẽ không lo bị người khác cướp sắc!”
“Em cho rằng chị muốn nói chuyện về cô ta sao, còn không phải là để không bị mất mặt sao? Tử Khiêm, chị đã nói với em bao nhiêu lần rồi, biết bao nhiêu phụ nữ đẹp trước mặt, hơn cô ta rất nhiều điểm.” Phong Tư Nguyệt nói.
Phong Tử Khiêm vừa nghe xong liền càng phiền lòng: “…… Chị, em nhìn thấy cô ta xong liền cảm thấy vô cùng ghê tởm. Tại sao trên đời này lại có phụ nữ xấu tới như vậy?”
Phong Tư Nguyệt nói: “Đúng đúng, chị biết em đã phải chịu ủy khuất nhưng chỉ khi em kết hôn với cô ta chúng ta mới có thể hoàn toàn chiếm được An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118284/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.