Editor: Lam Liên
Cung Kinh Mặc ngây ngẩn người tại chỗ, Đỗ Bách Linh vừa tạt cho hắn một chậu nước lạnh, hoá ra hắn ăn ngủ không yên một tuần tưởng tượng ra vô số nguyên nhân Đỗ Bách Linh không thể gọi điện thoại cho cho mình đến cả lý do đi vệ sinh điện thoại di động bị rơi xuống nước hắn cũng nghĩ thay hộ cậu rồi vậy mà kết quả lại là cậu nhóc này đã quên mất hắn?
Cung Kinh Mặc liếc cậu, "Cậu nói xem?"
Đỗ Bách Linh sợ hãi lui về sau hai bước, "Từ từ đã... Tiên sinh! Có chuyện gì từ từ rồi nói, tôi... tôi không có tiền đâu, hức hức!"
Cung Kinh Mặc trực tiếp bế cậu lên, mặt tối sầm lại nhét cậu vào trong xe, Đỗ Bách Linh túm chặt lấy cửa xe kêu to, "Thả tôi ra, thả tôi ra đi!"
Cung Kinh Mặc giữ lấy đôi chân đang đạp loạn của cậu, ánh mắt khóa chặt trên mắt cá chân sưng đỏ. Lúc nãy khi thanh niên đi vứt rác hắn đã phát hiện, hơn một tuần rồi mà vết thương của thanh niên chẳng những không có chuyển biến tốt mà còn trở nên nghiêm trọng hơn.
Dép lê lúc nãy Đỗ Bách Linh đi xuống lầu đã rơi khỏi chân từ lúc nãy, lộ ra hai bàn chân trắng muốt đạp loạn trên quần tây của Cung Kinh Mặc mà chủ nhân của chiếc quần lại làm như không thấy, nắm lấy chân cậu, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, "Tại sao lại sưng thành như vậy?"
Đỗ Bách Linh chẳng hiểu hắn đang nói cái gì, để trần chân lại còn bị người khác nắm trong tay khiến cậu cảm thấy cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-troi-tac-hop/1051833/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.