Diêu Y Lẫm đi rồi, cục cưng một mình Dương Quân chăm sóc, bình thường nhìn người kia làm thấy thật dễ dàng, chính mình làm lại luống cuống tay chân.
Cục cưng buổi trưa tỉnh ngủ không bao lâu liền khóc, kiểm tra không thấy tè ra quần, Dương Quân chạy đến nhà bếp lấy sữa nóng.
Sữa mới nấu không thể lập tức uống, hắn cầm trên tay khe khẽ lắc. Cục cưng yên lặng lúng liếng con mắt đen nhìn bình sữa, cái miệng nhỏ nhắn ăn không được liền nhóp nhép nhóp nhép, rồi lại khóc lớn thành tiếng.
Thật vật vả để sữa bớt nóng, cho ấm ấm rồi cho cục cưng, còn không ngừng được hai hơi, tiểu tổ tông lại bắt đầu gào khóc thảm thiết, bất giờ chắc là tiểu rồi.
Cục cưng ăn no xong không vội ngủ, duỗi tay nhỏ ra muốn cùng người đùa, Dương Quân không thể làm gì khác hơn là cười khổ mà phụng bồi. Chơi đùa đến tối, hắn đã mệt mỏi hết sức, còn phải cố gắng tắm cho cục cưng.
Theo như tờ giấy dày đắc chữ viết nói, hắn cẩn thận mà xoa cổ cục cưng, khéo léo dội nước ấm, cẩn thận mà lau.
Cục cưng tắm xong thơm tho mặc theo quần áo sạch sẽ, ngọt ngào mà ngủ trong ***g ngực hắn.
Đem cục cưng đặt ở trong nôi, Dương Quân thở phào một cái.
Không biết là Diêu Y Lẫm làm sao có thể ứng phó được, một ngày vừa làm đồ ăn vừa chăm sóc tiểu hài tử, lại không thấy có lúc nào tay chân luống cuống.
Người đó không mệt sao?
Diêu Y Lẫm đi đã được bốn ngày, Dương Quân cũng dần dần rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-troi-ta-han-nguoi/1215100/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.