Dương Quân trong lòng mắng hắn biến thái! Nghiêng đầu sang chỗ khác không nhìn tới. 
Nghe thấy thanh âm cười khe khẽ của Diêu Y Lẫm, lại bị người nọ dụng lực kéo cằm qua. 
Trên màn ảnh, một sinh vật tứ chi nho nhở mờ mờ cuộn mình. Trái tim bé bỏng có thể thấy rõ ràng đang nẩy lên từng nhịp. 
“Thế nào? Rất dễ thương a?” 
Diêu Y Lẫm xoa xoa cằm, mặt vẫn nhìn theo cái vật không sao nhìn ra một điểm ‘dễ thương’ đầy hứng thú. 
“Hiện tại mới hai tháng, qua mấy tháng nữa thì chân tay rõ ràng rồi.” 
Mãi không thấy phản ứng của lão nam nhân, hắn cảm thấy kì quái mà nhìn lại 
Nam nhân kia môi khe khẽ nhếch, hai tròng mắt chăm chú nhìn màn hình, trên mặt tro nguội một mảnh.. 
“Này, nói a, xem đến choáng váng a?” 
Diêu Y Lẫm chọt chọt người hắn, “Ngay từ đầu không phải đã nói ngươi mang thai sao? Hiện tại lộ ra vẻ mặt này cho ai xem?” 
Dương quân cử động môi, nói mà như tự nhủ: “Sao có thể như vậy…” 
Diêu Y Lẫm vỗ vỗ mặt của hắn, “Lần trước lúc ngươi cùng ta trên giường, không nhớ rõ rồi?” 
“Nhưng là …ta là nam nhân a…” 
Cảm thấy bộ dạng nam nhâm thật thương cảm, không ngừng lặp lại mình đích thực là nam nhân. 
“Ta biết…vấn đề không phải do ngươi” Diêu Y Lẫm thả tay chân hắn ra, nhưng nam nhân kia vẫn cứng đờ không phản ứng gì, ngây ngốc mà nhìn Diêu Y Lẫm. 
“Là do ta, ngươi mới có thể mang thai” hắn giải thích: “Bởi vì thai nhi của chúng ta muốn trưởng thanh cần lượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-troi-ta-han-nguoi/1215072/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.