Ngày hôm sau, thân thể khó chịu, miễn cưỡng tỉnh dậy.
Mở mắt, sáng sớm ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào, tuyết trắng tựa như một tấm lụa mỏng được gió nhẹ thổi phất lên, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng chim nhỏ kêu âm ĩ.
Với người bình thường mà nói, đó chính là một buổi sáng tốt lành, nếu là lúc trước Dương Quân nhất định sẽ đi ra bên ngoài vui vẻ mà hít thở không khí trong lành, có một tâm trạng thoải mái.
Nhưng hiện tại toàn thân truyền đến đau đớn kịch liệt, hắn có thể kiềm mình phát ra âm thanh đã là cực hạn rồi.
Cổ họng Dương Quân đau bỏng rát, đây xác định là di chứng hôm qua lưu lại, tối hôm qua hắn cầu xin tên ác ma kia không biết bao nhiêu lần, đến lúc không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể vô lực mà rên rỉ. Một chút khó chịu khắp các bộ phận trên người không nói làm gì, trải toàn thân là dấu hôn, vết cắn cùng với vết thâm do ngón tay lưu lại từ cổ đến chân. Hai chân càng lúc càng đau đến không thể khép lại, hắn chỉ có thể duy trì tư thế không tự nhiên nằm ở trên giường.
Khe khẽ động, bên trong như có dao đâm!
Trên giường bừa bãi, mùi dịch ẩm ướt dính ở trên giường và chăn làm hắn cảm thấy buồn nôn, hắn thấy bên trong tiểu huyệt còn có dịch, cái miệng nhỏ bị đùa bỡn một đêm hé mở dịch liền theo đó chảy ra ngoài.
Người mà Dương Quân xem như ác ma đêm qua phát tiết hết đã đi rồi, may mắn, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-troi-ta-han-nguoi/1215058/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.