Hàn Phong đứng hình không nói được câu nào, anh nhìn Y Thư trước mặt lưu luyến không thôi. 5 năm nay chưa bao giờ anh ngừng nghĩ về cô, có buồn tủi có sót xa có cả thương nhớ nhưng chẳng thể làm gì. Đôi mắt anh bắt đầu đỏ lên nước mắt không thể kìm nén mà rưng rưng anh nhìn Y Thư đến ngây ngốc.
Y Thư và đám đàn em không hiểu chuyện gì , Y Thư tưởng mình đã làm gì sai động đến lòng tự trọng của anh ta, sợ tí nữa anh ta nổi giận không những không tha cho ông bà chủ quán mà bản thân cũng chẳng thể lành lặn trở về . Y Thư lùi lại về phía sau 3 bước ngoan ngoãn cúi đầu xin lỗi nhưng cũng không quên nói đỡ cho đôi vợ chồng già . Cô cố gắng dùng lời ngon ngọt nhẹ nhàng để cầu xin
- Anh thông cảm tôi gái quê lên thành phố nói năng vô tư không thèm suy nghĩ nên có lỡ lời mong anh bỏ qua. Nhưng anh cũng thấy đấy họ thật sự rất đáng thương con cái mang lỗi cha mẹ chịu tội họ thà để mình chịu khổ chứ không muốn dương mắt nhìn con mình đứt ruột đẻ ra chịu đau khổ. Anh rộng lòng từ bi khư khư cho họ vài hôm có được không ạ ?
Tên đàn em cười nhạt định động tay động chân với cô bị Hàn Phong túi cổ lôi lại. Anh hít sâu một hơi rồi kêu đám đàn em rời đi . Anh lạnh lùng nói
- 1 tuần tôi cho các người đúng 1 tuần gom đủ số tiền còn thiếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-troi-muon-ta-ben-nhau/2815702/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.