Y Thư quay lại với đôi nhau ngấn lệ sụt sùi nước mũi. Nhìn thấy Hàn Phong từ trong xe bước ra ngỡ ngàng khi gặp cô ở đây. Y Thư lon ton chạy lại ôm lấy Hàn Phong khóc lớn
- Mặt lạnh, mặt lạnh...gặp anh tôi vui quá!
- Eo ôi! dừng ngay lại tôi biết thừa cái trò của cô rồi nhé. Cô đừng giả bộ thân thiết nữa cô chạy lại ôm tôi để nhân tiện lấy áo tôi lau nước mũi chứ gì? Đi ra bẩn hết áo tôi rồi
Y Thư mếu máo biện minh
- Không có. Anh đừng nghĩ xấu cho tôi như thế.
- Sao cô lại ở đây. Tôi nhớ tôi gặp cô ở chỗ gần nhà trọ Phi Đan mà ( tên nhà trọ mình mới nghĩ ra)mà sao lại bay sang đây rồi. Từ nhà trọ đấy đến đây cũng gần 60 cây chứ đùa.
Y Thư khóc lóc thảm thiết kể lại mọi chuyện than vãn với mặt lạnh về sự xui xẻo của mình mong nhận được sự đồng cảm và lòng tốt của mặt lạnh. Nhưng hiện thực lại trái ngược hoàn toàn
- Cái đồ ngốc này. Bộ ngủ trên xe buýt ngon lắm hả? xe thì vừa lắc vừa sóc mọi người chen lấn nhau mà cô cũng đánh một giấc no say ngủ đến không biết gì người ta xuống xe hết mà vẫn ngủ ngon được hay thiệt ha.
- Mặt lạnh anh ác quá, anh không an ủi tôi thì thôi sao anh còn mắng tôi nữa. Mặt lạnh hay anh rủ lòng từ bi cho tôi...
- Nín, cô nín luôn cho tôi. Hì hì đừng tưởng bở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-troi-muon-ta-ben-nhau/2815683/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.