Lúc hai người đang tình nồng ý mật, vui vẻ bên nhau hoàn toàn không để ý đến có một người đang dựa vào tường phía sau bức màn cửa nhìn lấy hai người.
Người này là Cậu cả chứ ai chứ ai vô đây nữa, Cậu cả đứng đây nãy giờ nè, im lặng theo dõi tất cả, Cậu cả nhìn lấy hai người con gái đang vui vẻ ôm lấy nhau, Cậu vừa vui vừa rầu, vui là cuối cùng thì em mình cũng có người bầu bạn, rầu vì không biết em mình có qua được kiếp nạn đã được định từ trước này hay không, còn có mấy tháng nữa là Tết đến rồi, mấy tháng nữa em, Cậu cũng bước qua tuổi 29, Cậu cả cau mày rầu rĩ, rầu thúi ruột luôn, đột nhiên Cậu cả nghĩ đến gì đó liền quay người bước đi về phòng. Cậu cả nghĩ Cậu cần viết thư cho tía, má.
Đâu đó trên đường đậu một chiếc xe ôtô đen, Trần My ngồi trên xe nhìn chằm chằm về một hướng đó là nhà của Cô út, ánh mắt của ả âm u, ghê rợn lắm, tay ả nắm nắm chặt vào nhau móng tay lại một lần nữa đâm xuyên qua vết thương cũ, làm những vết máu cũ chưa kịp khô nay lại phải chảy máu mới nhiễu từng giọt từng giọt xuống xe, ả cứ thế nhìn chăm chăm vào nhà Cô út đến khi trời chiều chật vật tối mới không cam lòng lên tiếng:
"Trở về." Giọng ả thiều thao yếu ớt như kiểu, ả có thể chết bất cứ khi nào, mặt ả lúc này do mất máu nhiều quá mà trắng bệt, xanh xao nhìn ghê lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/3305385/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.