"Thôi mà thôi mà chị, em xin lỗi mà chị ơi, chị." cô hai thấy cô cả có vẻ giận thiệt nên rối rít xin lỗi.
"Hừ...hừ..." cô cả đang nhắm hai mắt lại giả vờ giận nghe cô hai xin lỗi,khẽ hí hí một mắt lên nhìn cô hai mỉm cười "Tha cho em lần này đó."
"Dạ...dạ tạ ơn cô cả đã tha lỗi cho em ạ." cô hai vui vẻ cúi đầu tạ ơn .
"Thôi vô nhà ăn uống nghỉ ngơi gì đi nè." cô cả vừa nói vừa kéo cô hai vào nhà .
Bỏ lại nguyên đám người hầu, dân làng ngơ ngác đang xì xầm to nhỏ với nhau hỏi cô hai là ai?.
"Những năm nay em ở Anh ăn uống có ngon miệng không em, ngủ có ngon giấc không, có quen thuộc lắm không? " vừa vào tới nhà cô cả ấn cô hai ngồi xuống ghế bắt đầu hỏi thăm em mình mấy năm ở Anh sống sao .
"Dạ ăn uống cũng được mà không hợp khẩu vị em, lúc đầu em không quen với giờ giấc bên đó ngủ khổ lắm chị (っ- ‸ – ς),nhưng mà lúc đầu thôi từ từ rồi em cũng quen hết à." đối mặt với những câu hỏi của chị mình cô hai rót cho mình chén nước bình tĩnh trả lời.
"Ốm quá nè, không một miếng thịt nào, toàn xương không vậy." cô cả đau lòng nhìn em mình.
"Phụt...khụ...khụ...ốm...ốm...hả...chị...khụ..khụ...em thế này mà ốm hả chị? " cô hai đang uống nước nghe chị mình nói mình ốm thì thôi đi còn nói mình toàn xương không nữa nên bị sặc nước rồi.
"Ừm(︶︹︺) ốm lắm luôn ấy, ốm hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/3110683/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.