Cô hai đưa tay lên nắm lấy tay cô cả đang vỗ nhẹ đầu mình đưa đến trước ngực, hai tay nắm chặt tay chị nhẹ nhàng nói " Nếu mà yêu, thương một người đau khổ như thế, em thà không rung động còn hơn."
"Ơi sao nói thế được hả em, do em chưa gặp thôi á, chứ ông tơ bà nguyệt mà se duyên có mà chạy đằng trời em nhá." cô cả nghe cô hai nói liền cười nói.
"Uiiiiiii em không tin nhá!!!!!" cô hai nghe chị cả nói thế liền chu môi nói .
"Ừ ừ ừ nhớ không tin nhe, sau này mà em có người thương chị sẽ đem nguyên câu này nói lại với người ta" cô cả cười cười lấy tay không bị cô hai nắm chỉ vào trán em.
Cô hai buông tay cô cả ra lấy tay che trán : "làm gì mà có ngày đó hả chị hìhì."
"Ừ chị đây chống mắt lên chờ nè he, đến lúc đó he khóc lóc ỷ ôi là chị cười vô mặt nha em." cô cả cho cô hai cái liếc mắt khinh bỉ :))))))))))
"Không, không nói chuyện em nữa, nói tiếp chuyện của chị đi." cô hai nhận được cái liếc mắt của chị cả, liền đánh trống lảng .
"Hừm để sau đi nè, nào về lại An Minh chị nói tiếp nha." cô cả ra hiệu cho cô hai nhìn lên phía trước.
Cô hai nhìn lên thấy Minh và Thủy ở trên trên lúc này, cô hai mới nhớ ra trong xe còn có người, không biết hai đứa nó có nghe được gì không nữa, cô hai nhìn lại chị cả gật đầu với chị "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/3110664/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.