Cậu út bị đuổi qua bên khác, đứng ngáo ngơ ra đó, một hồi mới phản ứng nhìn chằm chằm Cô hai.
"Sao muốn gì nào." Cô hai cảm nhận được ánh mắt của em mình, nhẹ nhàng cười nghiêng đầu nhìn Cậu út.
Cậu út hậm hực nhìn Cô Hai, chạy đi lấy cái ghế khác để sát bên cạnh Cô hai, sau đó ngồi xuống .Cô hai nhìn Cậu út cười như được mùa vậy đó, Cậu út thấy chị mình cười càng hậm hực :
"Chị cả~~ chị hai ăn hϊếp em nè." liền méc Cô cả.
"Này này hai không hề nha, em đi ra chỗ khác hai mới xoa bóp chân cho chị cả được, chứ em ngồi ngay đó sau hai xoa bóp được." Cô hai liền thanh minh, mà môi thì cứ cười hoài, hỏi sao Cậu út không tức cho được ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾.
Cậu út nhìn Cô hai, rồi nhìn Cô cả bằng đôi mắt oan ức, như bị ai ăn hϊếp ghê lắm đấy. Cô cả nhìn hai đứa em mình chỉ biết thở dài, lắc đầu, ngao ngán, Cô hai có một sở thích rất kì lạ, đó là chọc Cậu út, từ nhỏ đến lớn luôn cứ chọc đến khi nào Cậu út khóc lóc ỷ ôi, thì Cô hai lại cười như được mùa vậy đó, Cô cả phải dỗ Cậu út lắm Cậu mới nín, bây giờ thì đỡ rồi, Cậu út lớn rồi nên không khóc nữa, sở thích này của Cô hai bị cha, mẹ rầy la hoài mà không bỏ, Cô cả cứ tưởng đi qua Anh ăn học năm năm về sẽ trưởng thành hơn không chọc em út nữa, mà hình như Cô cả nghĩ sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/3110641/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.