Cậu cả đang thưởng thức hương vị trà, nhìn thấy cảnh này tay cầm ly trà dừng giữa không trung, dùng cặp mắt tò mò nhìn hai người đối diện. Chà chà lần đầu tiên trong đời tía, má sinh Cô út, mà Cô út kiên nhẫn với một người như vậy cũng thú vị (つ✧ω✧).
"Nhìn cái gì hả? Cậu cả Nguyễn Hải Long" Cô út dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn Cậu cả.
"Hả hả... nhìn gì nhìn gì đâu nhỉ. " Cầu cả giả ngu nhìn xung quanh, rồi hạ tầm mắt nhìn xuống đất, tiếp tục uống nốt nửa ly trà còn đang dang dở. Thôi nhìn nữa là Cô út kiếm cách đưa Cậu đi qua biên giới, lại khổ nữa.
Cô út mỉm cười, hài lòng gật đầu " Bây giờ anh tính sao với người này đây? Người là do anh kêu cứu bây giờ giờ tính sao anh tính đi." nhìn người nào đó đang ngồi cạnh dùng ánh mắt ngây thơ nhìn Nàng.
"Anh thấy bây giờ, cho cô ấy làm người hầu trong nhà đi, làm việc lặt vặt ấy, nhà mình cũng đâu thiếu miếng ăn đâu." Cậu cả đặt ly trà xuống bàn, nhìn Cô hai suy nghĩ rồi nói.
"Làm người hầu á???" Cô út nhìn qua bên cạnh "Anh không nói giỡn chứ anh cả. "
"Làm sao bộ không được à?" Cậu cả không hiểu hỏi. Chỉ là nuôi thêm một người thôi mà.
"Không không phải." Cô út lắc đầu đầu. Ý Nàng không phải vậy.
"Thế thì sao hả em?" Cậu cả càng không hiểu. Không phải vậy chứ là sao.???
Cô út nhìn Cô hai trầm tư một hồi mới thở dài nói "Haizzz....anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/3110595/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.