Nàng ôm chặt Cô vào lòng, mặc kệ máu từ cổ tay đang chảy, Nàng không cảm thấy đau ngược lại, Nàng lại cảm thấy vui sướиɠ và hạnh phúc, vì Nàng sắp được gặp Cô rồi, nghĩ đến đây đôi mắt Nàng tràn đầy yêu thương, dịu dàng hôn lên môi Cô, trán cụng trán Cô, nở nụ cười thật thỏa mãn. Cô là ánh mặt trời của Nàng, khi mà ánh mặt trời không còn nữa, thì cũng là lúc Nàng không còn cảm thấy ấm áp, loài hoa mà Nàng thích không còn vì Nàng mà nở nữa, và Cô.....cũng không còn tồn tại nữa rồi. Nhưng sớm thôi Nàng sẽ được đoàn tụ với Cô. Từ từ trút đi hơi thở cuối cùng.
Sức mạnh của vòng nến làm tay Cô hai bị thương, máu nhuộm lên vòng nến làm, vòng nến từ từ mất đi hiệu lực thả Cô vào trong, khi Cô được thả vào Cô vội vàng nhảy xuống hồ đi đến chỗ Cô út, Cô không thể chạm vào Cô út, Cô chỉ có thế quỳ xuống bên người nhìn lấy Cô út từ từ mất đi hơi thở "CÔ ƠIIIIII..." Lúc Cô út trút hơi thở cũng là lúc Cô hai nổi điên "KHÔNG... KHÔNG... KHÔNG...AAAAAAAAAA!!!!!" Cô hai ôm đầu mình những hình ảnh bắt đầu xuất hiện, những tiếng nói bắt đầu vang lên trong đầu Cô.
"Châu, Châu nè Diệp...Diệp thương Châu á, khi nào chiến tranh kết thúc Châu gả cho Diệp nhé?" Có một cô gái ngập ngà, ngập ngừng nói với một người con gái khác đang đứng đối diện mình.
"Châu...Châu sao Châu cứ lơ Diệp quài dị, Diệp buồn lắm á." Có một cô gái cười hìhì chạy theo phía sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/3110554/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.