Cô út đi đến trước cánh đồng hoa sim của mình, nhìn xung quanh thì thấy từ xa bóng dáng đâu đó của Cô hai lấp ló lấp ló giữa rừng hoa, những cánh hoa màu tím bao quanh Cô hai, Cô út nhìn thấy bóng dáng đó, tâm tình bực bội, nóng nảy hoàn toàn biến mất, đột nhiên Cô út bật cười nụ cười dịu dàng chứa đầy sự cưng chiều, nhấc chân cất bước, đi đến chỗ Cô hai.
"Cô...Cô...út....! " Cô út đi ngang qua chỗ Ngân đang làm, làm bả giật mình vì bả thấy Cô út cười, Cô út hồi đó giờ có cười như thế bao giờ đâu chứ, Ngân vội vàng cúi thấp đầu xuống sợ Cô út biết rồi gϊếŧ người diệt khẩu lại khổ( ;´Д`).
"Ừm... Hôm nay làm đến đây thôi, tất cả đi về đi, có việc gì thì làm việc nấy." Cô út thấy Ngân liền thu lại nụ cười, mặt lạnh tanh nói.
"Dạ thưa Cô." Ngân không hiểu cho lắm mà vẫn làm theo, híhí như vậy là Cô út cho thêm ngày làm lại vườn hoa rồi, hôm nay được sống rồi. Ngân vui mừng quên béng Cô hai luôn vội kêu hai người chị em của mình dọn đồ đi về.
Cô hai bị Ngân bỏ lại có hay biết gì âu, miệt mài cắt từng nhánh hoa đẹp nhất rồi để chúng lại chung với nhau, rồi lấy sợi dây nhỏ hồi nãy lụm được cột chúng lại làm thành một bó hoa nhỏ, sau khi hoàn thành Cô hai nhìn bó hoa nhỏ cười đến ngây ngô, thì nghe tiếng Cô út từ phía sau vang lên
"Sim...em đang làm gì ở đây thế hưm? " Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/2468434/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.