Vài ngày sau đó Cố Gia Vận vẫn ở biệt thự. Sáng gặp dì Thiền chiều lại đến trường học, có việc thì đến công ty. Nhưng thời gian gần đây Lục Mạn Nhu không hề xuất hiện. Cậu cũng không có ý định dò hỏi người đã đi đâu, chỉ là dì Thiện rất tận tâm nói với cậu là cô ấy đi công tác xa. Qua lời của dì ấy cậu đoán được không phải như vậy, cô ấy là chẳng có ý muốn đến gặp cậu mà thôi. Chơi trò kim ốc tàng kiều chơi tới nghiện rồi sao.
"Chiều dì không cần nấu ăn, dì cứ chuẩn bị sẵn nguyên liệu cần thiết con sẽ tự mình nấu."
Dì Thiền đang dọn chén dĩa liền tươi cười:
"Tiểu Đằng cũng biết nấu ăn à!"
"Con mới học, những món đơn giãn vẫn ăn được." Cậu không biết động lực từ đâu mà đã đi đọc rất nhiều sách nấu ăn.
[...]
Lục Mạn Nhu nhiều ngày nay không ở căn hộ gần công ty thì xong việc cũng tự lái xe qua nhà Hải Niệm nằm dài bên đó đánh mấy cũng không đi.
Nguyên nhân là do cậu trai kia không hợp, cô muốn đổi người, nhưng cô đã hứa phải chịu trách nhiệm. Quá đau đầu với việc này nên Lục Mạn Nhu trước tiên đành dùng kế sách trốn tránh thôi.
"Cậu đi ở đây đến khi nào, mau mau về với tình trẻ của cậu đi, để lâu tình cảm sẽ nguội lạnh cậu biết không!" Hải Niệm kéo người muốn quăng ra cửa.
"Tớ làm gì có tình cảm, gặp cậu ta đúng nóng thật, nhưng không phải hâm nóng, mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-oi-la-co-ay-bao-nuoi-chau/2874157/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.