Lão Thánh mua đồ ở hàng ăn nhanh ngay cổng trường, nhưng ý nghĩa rất sâu sắc.
Lão tử cầm cái cổ vịt lên, nhìn cái cổ dài ốm đang tỏa hương thơm ngào ngạt, trong nháy mắt không biết nên khóc hay cười. Hoa Trư thì mồm đầy dầu mỡ, hì hục gặm móng lợn. Con bé đã phát hiện ra móng lợn có tác dụng làm giảm bức xúc vô cùng to lớn!
Vì vậy, cuối cùng, tôi tiêu diệt hơn nửa hộp cổ vịt, còn Trư gặm móng giò suốt hai tiếng liền.
Thật ra lão tử nghĩ những ai có nỗi khổ sở luẩn quẩn trong lòng đều có thể thử phương pháp kia, qua mấy giờ, đảm bảo chân tay bạn sẽ co cứng, dù thế nào cũng không thể cảm thấy bi thương nổi.
Hay cũng sẽ đến lúc bạn phát hiện ra: chuyện tình yêu ấy à, thật ra rất nhạt nhẽo, không thể thơm ngon như cổ vịt và móng giò được.
Buổi chiều, tôi định về trước.
Lão Thánh ngồi bên dài dòng, nói nào là đi đường thấy ai vẫy thì đừng có dừng lại, gặp tai nạn giao thông không được xuống xe nhìn, đầu năm nay xã hội rối loạn, nhiều người nhằm phụ nữ để ra tay các kiểu.
Lão tử nghe chút là không chịu được. Tôi cũng không phải Tôn Ngộ Không, sao tôi phải nghe anh ta niệm kinh chứ!
Vì thế lão tử mở cửa xe, phất tay với anh ta: “Được rồi được rồi, lão tử lúc nào chả đi một mình, phải chết đã chết rồi! Cút sang bên, lão tử đi đây!”
Anh ta sa sầm mặt mũi, đứng sang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-la-nhan-yeu-ong-so-ai/2140296/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.