Chương trước
Chương sau
Lão Thánh mua đồ ở hàng ăn nhanh ngay cổng trường, nhưng ý nghĩa rất sâu sắc.

Lão tử cầm cái cổ vịt lên, nhìn cái cổ dài ốm đang tỏa hương thơm ngào ngạt, trong nháy mắt không biết nên khóc hay cười. Hoa Trư thì mồm đầy dầu mỡ, hì hục gặm móng lợn. Con bé đã phát hiện ra móng lợn có tác dụng làm giảm bức xúc vô cùng to lớn!

Vì vậy, cuối cùng, tôi tiêu diệt hơn nửa hộp cổ vịt, còn Trư gặm móng giò suốt hai tiếng liền.

Thật ra lão tử nghĩ những ai có nỗi khổ sở luẩn quẩn trong lòng đều có thể thử phương pháp kia, qua mấy giờ, đảm bảo chân tay bạn sẽ co cứng, dù thế nào cũng không thể cảm thấy bi thương nổi.

Hay cũng sẽ đến lúc bạn phát hiện ra: chuyện tình yêu ấy à, thật ra rất nhạt nhẽo, không thể thơm ngon như cổ vịt và móng giò được.

Buổi chiều, tôi định về trước.

Lão Thánh ngồi bên dài dòng, nói nào là đi đường thấy ai vẫy thì đừng có dừng lại, gặp tai nạn giao thông không được xuống xe nhìn, đầu năm nay xã hội rối loạn, nhiều người nhằm phụ nữ để ra tay các kiểu.

Lão tử nghe chút là không chịu được. Tôi cũng không phải Tôn Ngộ Không, sao tôi phải nghe anh ta niệm kinh chứ!

Vì thế lão tử mở cửa xe, phất tay với anh ta: “Được rồi được rồi, lão tử lúc nào chả đi một mình, phải chết đã chết rồi! Cút sang bên, lão tử đi đây!”

Anh ta sa sầm mặt mũi, đứng sang một bên.

Lúc quay thành phố S đã sang hôm sau.

Tôi tắm giặt xong xuôi là 20h, rồi lên mạng.

Tiểu Đường gọi điện thoại tỏ vẻ an ủi lão tử, tuyên bố muốn tặng tôi một con vật nuôi để tránh cho lão tử mất lòng tin về sự trung thành của người khác, còn hỏi lão tử muốn nuôi con gì.

Khi đó lão tử cũng rất thành thật: “Gấu trúc!”

Cô nàng rú lên: “Biến!”

Lúc login QQ, logo nhấp nháy. Xử lý xong tin nhắn của khách, tôi muốn cho người nào đó nhớ rằng lừa dối lão tử cũng không được yên thân, là muốn ăn đòn, là muốn bị làm mắm, vì thế lão tử đùa cợt tên giả gái kia một chút: “Này, chết rồi hả?”

Lần này hắn rep rất hay:

Phong Xuy Bỉ Mao Lưỡng Biên Đảo: …

Nói cũng buồn cười, lần nào gửi tin nhắn cho hắn, hắn cũng bực mình, thế nhưng lại không cho lão tử vào black list. Tôi nghĩ hàng ngày, tôi nhất định phải xỉa hắn, để hắn nhớ rõ rằng hắn không nên lại gần lão tử. Amen!

Vì vậy, chuyện đầu tiên khi log in, à trước kia đầu tiên là log in game, còn bây giờ là log in QQ. Một mình hắn ta một nhóm, tiêu đề là biệt danh của hắn ta, bởi vì cần phải thế: BỈ MAO!!!

Để cho lão tử tiện tay mở ra là gửi được luôn tin nhắn nguyền rủa.

Nguyền rủa xong thì vào Đất Hoang.

Lưu Ly Tiên log in ở khu Thái Thú thành Cửu Lê… cũng phải chịu thôi, người nhòm ngó cái đẹp của người ta thật sự là nhiều lắm!

Khi đến Tiên Âm Sơn nhặt Thiên Châu, tôi gặp Trác Nhĩ Bất Quần. Vì thế mới nói, anh em ấy mà, kiểu gì cũng vậy.

Lão tử rời Mông Hồng Thiên Hạ, tỏ vẻ đây là ân oán cá nhân.

Bật đỏ, dưới góc phải màn hình, hệ thống lén lút nói: Lưu Ly Tiên cuồng tính đại phát!!!

Đạo sĩ pk thiên cơ, phần thắng rất cao. Hình như tôi đã nói qua rằng hai phái này khắc nhau. Nhưng cái khắc này cũng có ngoại lệ, đó chính là hắn cầm Thiên Vực max công, trung bình trang bị có 15 lỗ.

Mà Lưu Ly Tiên tính ra max một món là 12 lỗ, trung bình tính ra chưa được 10 lỗ.

Hắn thấy lão tử là bắt đầu cảnh giác, xung quanh mọi người lại không chạy đi nhặt Thiên Châu mà chỉ thấy..

[Khu] Hư Hư Chân Khả Ái: các anh em, Tiên Âm Sơn có trò vui kinh thiên động địa!

[Khu] Hư Hư Ngận Khả Ái: trò vui ở Tiên Âm Sơn, đến nhanh đến nhanh!

Thiên cơ đánh tương tự nhau, phần lớn bắt đầu bằng ném dép, đù, nghĩa là Phi Vân Đoạn. Đây là một trong hai kỹ năng công kích tầm xa của thiên cơ, tầm bắn 18m, giảm tốc độ 50%.

Thiên cơ đánh thái hư, muốn cận chiến thì không thể không dùng kỹ năng này được.

Bây giờ có rất nhiều đạo sĩ biết dùng định thân, định trụ thiên cơ ở xa, nhưng thời gian ra skills lại cần đến 0.5s. Nhìn thì rất ngắn, đúng không?

Thế nhưng khi tôi dùng acc Chân Phạm, 0.5s tôi chạy được 4.25m.

Khoảng cách này là đủ cho đối phương chạy tới, ngắt skill của bạn rồi.

Thật ra chiêu này xài được với thiên cơ trang bị tương đương, bạn phải có cánh đỏ, chính xác cao để theo đuổi thiên cơ. Nếu thiên cơ mở Điểu Trận, có thể bạn sẽ bị kháng.

Mà đối với mấy thiên cơ thích ném dép đầu tiên, bạn nhất định phải có lòng tin với tốc độ phản ứng của mình, cứ để cho hắn lại gần, bởi thiên cơ có một nhược điểm chí mạng, đó là cần phải chờ 1.5s mới có thể ra skill khác.

Có dùng 0.5s đuổi kịp bạn thì cũng không ra được skill khác.

Lúc này phải rút lam thiên cơ trước, ngàn vạn lần đừng có lại gần.

Lúc này bạn dùng Ảnh Song Phù Kinh, xong rồi lại dùng pet Nhân Hòa, đủ để rút hết lam thiên cơ.

Sau đó lại hồi sinh, hóa Tâm Ma, Bình Gia Thối Quỷ, đưa pet Nhân Hòa cùng tiến lên, hắn mà không chết thì lão tử treo cổ trên núi luôn!

Cả quá trình, hắn ném được lão tử một cái dép.

Tin tức chạy ầm ầm, lão tử không nói gì. Trác Nhĩ Bất Quần là chủ Thế lực Liên minh Trác Việt, bây giờ hành hắn, sợ rằng chưa đến một khắc đồng hồ, sẽ có hàng loạt người đến cho lão tử ăn hành bù!

Giờ còn không đi, đợi đến lúc nào!

Vì vậy lão tử không ừ hử gì, lập tức phi ngựa đến thần thạch Tiên Âm Sơn, truyền tống đi U Châu, đến thẳng Kỳ Phong Thai.

Đứng trên đài đá cao vời vợi, cảnh nơi này và cảnh biển thật khác. Núi đá ở đây bị phong hóa nhiều, dường như già đi, chìm trong nước lũ của năm tháng, chỉ còn lại một mảng biển xanh trầm mặc.

Tôi thích không khí ở đây, mặc dù ngoài không khí ra chẳng còn thú vui nào khác.

Tôi cho Lưu Ly Tiên ngồi xuống. Nơi đây hoang tàn vắng vẻ, chỉ có đạo sĩ và pet Tà Ảnh, không nói một lời, không tách rời nhau. Những dòng chữ vàng nho nhỏ lần lượt lướt qua trên Thiên Hạ, thể hiện phẫn nộ, thế nhưng lại chưa từng chung mục đích: Lưu Ly Tiên, có giỏi ra đây đấu, chỉ giỏi núp trong mai rùa, có bản lĩnh gì?

Lão tử cười, đi rót cốc nước, quay lại thấy tin nhắn mật:

[Hảo hữu] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: Tiên ca [xoay quanh] ngày mai chắc diễn đàn lại đạt mức xem kỷ lục.

[Hảo hữu] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: [nước bọt] Tiên ca, lúc chị trên núi ấy, tính toán thời gian ra skill sao mà chuẩn thế!!! Lạ thật, trước kia em cứ nghĩ anh ta mạnh lắm, mạnh lắm cơ, thế mà đến lúc hai người pk, em lại nghĩ chẳng hiểu sao em lại thích anh ta? Tiên ca ca, sau chị khỏi phải giết anh ta, em chả thấy ghét anh ta đâu.

Ý em là tôi đừng có đi chọc toàn bộ Liên minh Trác Việt đúng không?

GM, bạn xem, ngay cả Hoa Trư cũng lớn rồi.

[Hảo hữu] Bạn nói với Lấm Tấm Hoa Trư: chị giết hắn liên quan gì đến em? Đi xem Ôn Như Ngọc đang làm gì, bảo cậu ấy tí 3 người mình đi chiến trường.

[Hảo hữu] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: thật không? Tiên ca ca, em được đi chiến trường với mọi người ạ?

[Hảo hữu] Bạn nói với Lấm Tấm Hoa Trư: chờ chị treo máy cho hết đỏ đã.

Nửa tiếng sau, ở cổng vào chiến trường, Ôn Như Ngọc và Hoa Trư đứng cạnh nhau. Bây giờ Ôn Như Ngọc cũng không còn là tiểu bạch như trước – tôi đã đổi cho cậu ấy bộ thiên cơ cấp 70, cộng phong hành, toàn bộ trang bị kháng trọng kích và hội tâm. Coi như đi chiến trường cũng giảm thiệt hại xuống nhỏ nhất.

Đệch, đương nhiên đi phụ bản thì hơi chuối. Có điều cá và tay gấu, bạn không thể có cả hai. Hơn nữa lão tử cảm thấy đi chiến trường có chết thì cũng chỉ chết một mình, đi phụ bản mà chết là kéo mọi người chết theo. Thiên cơ ấy hả, thao tác kém thì không phải lỗi của anh, nhưng thao tác anh kém mà anh còn đi phụ bản thì là do anh sai. Vì thế coi như đi chiến trường là giảm thiệt hại xuống tối thiểu rồi.

Chiến trường 2h đồng hồ cũng khiến lão tử mệt mỏi nên chào hỏi mọi người rồi log out, lại lên QQ ân cần thăm hỏi tên giả gái lừa đảo kia một chút: “Chọc hoa cúc, lão tử ngủ.”

[Phong Xuy Bỉ Mao Lưỡng Biên Đảo]: …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.