Có phải rằng tất cả mọi câu chuyện tình yêu trên đời này đều phải trải qua mấy bận cẩu huyết kinh thiên động địa? Ngay cả kết cục tôi cũng không may mắn thoát được.
Lúc tôi đứng dưới nhà đón xe thì thấy Con Vịt, anh đang chạy về phía tôi, gọi to “Lưu Ly Tiên”.
Tôi cúi người bước vào xe, bảo lái xe đi sân bay Bạch Liên.
Lái xe khởi động xe rất chậm, chậm đủ để cho Con Vịt chạy tới nơi. Qua gương chiếu hậu, lần đầu tiên tôi nhìn thấy một biểu cảm khác trên gương mặt luôn mỉm cười dịu dàng lịch sự.
“Có dừng không?” lái xe là một người khoảng 30 tuổi, hỏi tôi.
Lúc lắc đầu, tôi chợt nhớ đến đêm đó trên Thiên Hạ, dòng chữ vàng hiện lên trên màn hình:
[Thiên Hạ] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: Long nhi, anh làm Dương Quá của em nhé?
Kỷ niệm chợt ùa về như thác lũ.
“Con Vịt, anh thích lão tử đúng không?”
“Ừ.”
“Sau này cái gì của anh cũng là của em đúng không?”
“Chỉ cần em muốn, chỉ cần anh có.”
“Thích không?” anh nhỏ nhẹ bên tai tôi, “thích thì ôm lâu một chút.”
[Thiên Hạ] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: Long nhi, anh yêu em.
[Đội ngũ] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: không chỉ có em nhớ anh, anh…
“Con Vịt, chúng ta sẽ ở chung với nhau nhỉ?”
“Đúng thế.”
[Đội ngũ] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: anh treo máy ở đây, nếu em không ngủ được thì tìm anh.
[Đội trưởng] Lưu Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-la-nhan-yeu-ong-so-ai/2140292/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.