16h hơn đi ăn cơm. Hoa Trư bảo sẽ đưa tôi đi đến một hàng ăn vặt nổi tiếng để nếm thử món cá nướng của thành phố L, nhưng rút kinh nghiệm xương máu, lão Thánh vẫn quyết định đưa bọn tôi đi ăn lẩu.
Lúc mở cửa xe, lão tử trịnh trọng hỏi anh ta một câu: “Lão Thánh, lần này chắc không phải ăn buffet 50 đồng một người chứ?”
Anh ta nghiêng đầu, hung hăng giơ ngón giữa vào mặt lão tử.
Đại ca này, thế mà không quên ra hiệu!
Vì giờ đó sớm hơn thời gian ăn cơm bình thường nhiều nên quán khá vắng. Bọn tôi nhanh chóng vào một căn phòng, nhân viên thu dọn gọn gàng rồi chờ bọn tôi gọi món. Lão Thánh hỏi: “Hay gọi 15 cân?”
Lão tử choáng: “Gọi lắm thế làm gì?”
Anh ta đốt thuốc, trịnh trọng nói: “Để em ăn cho no!”
Lão tử lật bàn!
Hoa Trư ngồi bên cạnh, cầm tờ tạp chí thành phố L giới thiệu phong cảnh thành phố ở trong phòng lên xem. Lão Thánh ra ngoài hút thuốc, sau đó lại quay vào: “Hoa Trư, đi chọn cá với anh.”
Hoa Trư bất mãn: “Anh biết chọn mà!”
Anh ta túm lấy Hoa Trư đang dính vào lão tử: “Bảo đi thì đi đi, nói nhiều.”
Dù Trư ra sức giãy dụa thì châu chấu sao có thể đá xe, con bé cứ thế bị lôi đi.
Khụ, thế là trong phòng chỉ còn tôi và Con Vịt.
GM làm chứng, tôi và anh ta đều không phải người nói nhiều. Lão Thánh, anh có ý tốt là không để người thừa lại, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-la-nhan-yeu-ong-so-ai/2140271/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.