Những ID kia, cuối cùng từng người từng người quay về, một màn kịch này liền kết thúc như thế.
Tôi đã nói qua tôi là một người chơi nửa RMB, sau khi cầm nick Lưu Ly Tiên bởi vì mỗi ngày tôi đều bị người ta ngược đến thê thảm, do đó cần làm nhiệm vụ bảo giám để kiếm tiền, mỗi ngày đều đi phụ bản cao nhất xoát đá kiếm tiền, mỗi ngày đều đi một Tần Hoàng Lăng và hai tầng phụ bản kiếm mấy thứ vớ vẩn đổi tụ năng đan bán lấy tiền, mỗi ngày đi phụ bản 30, 32 xem có hôm nào may mắn đánh ra bộ nào đó bán lấy tiền, mỗi ngày đi phụ bản cấp 20 kiếm khoan bán lấy tiền, mỗi ngày đúng giờ kiếm thiên châu đổi lấy khoan bán lấy tiền.
Thỉnh thoảng tôi còn mang nick nhỏ kiếm danh vọng thầy trò đổi đồ vật bán lấy tiền, cũng có lúc đánh Chu Công, Thảo Tinh Vương chờ boss thế giới, kiếm điểm công hội, đổi đồ vật bán lấy tiền. Ngẫu nhiên chờ đúng giờ boss, đi Lưu Quang, Mộng Nguyên Thành cướp hòm châu báu, khoan đổi lấy tiền. Lại đôi khi đi đào châu báu, câu cá, đào khoáng và trồng trọt bán lấy tiền; lại đôi khi nữa phải tìm địa điểm boss nhỏ hàng ngày rơi xuống để đi giết, lượm đồ bán lấy tiền.
Nói tóm lại, bởi vì muốn thế lực chiến, muốn thành chiến, muốn giết người, muốn đi Lưu Quang, muốn đi phụ bản kiếm kinh nghiệm, muốn làm nhiệm vụ hàng ngày, muốn thi đấu, lão tử thật sự rất bận!!!
Ở đất hoang này, thống khổ nhất không phải là người mới chơi, cũng không phải bọn người chơi RMB, mà là bọn cánh lam đứng giữa hai giai tầng người mới chơi không có cánh và bọn RMB cánh đỏ.
Mà sau này, lão tử lại không còn vội vàng như trước. Có khi cũng chụp ảnh cùng người trong công hội, có khi cũng lên YY nghe bọn họ hoặc mấy cô bé ca hát, có lúc sẽ luyện tập, PK một chút với bọn họ ở Lưu Vân Độ.
Tối hôm đó, chúng tôi đã đi phụ bản Cổ Hoàng Lăng ba lần, lão tử vẫn là main tank, Hoa Trư sợ hãi theo sát phía sau – con bé muốn thanh châm Lưu Tình này.
Đánh quái nhỏ rất dễ dàng, Trư cũng đã quen khi lão tử mở quái sẽ cho lão tử một chiêu nghịch chuyển (một loại chiêu thức có thể thêm rất nhiều máu, cũng sẽ tăng thêm cừu hận, là skill của thầy thuốc nếu không khẩn cấp sẽ không dùng. Có người nói đây là chiêu thức tự sát của thầy thuốc.),sau đó đứng nhìn thấy tất cả quái đang đuổi theo tôi đều đồng lòng chạy về phía con bé. Cũng may Con Vịt đã quen, tiến lên ra chiêu trị liệu, không một ai bị tổn hại.
Đến khi đánh boss Tam Nguyên, con bé nhắn cho tôi.
[Bạn tốt] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: Tiên ca ca, anh vẫn còn tức giận sao?
Tôi cười trả lời:
[Bạn tốt] Bạn nói với Lấm Tấm Hoa Trư: Đồ ngốc.
[Bạn tốt] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: Tiên ca ca.
[Bạn tốt] Bạn nói với Lấm Tấm Hoa Trư: Ừ.
[Bạn tốt] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: Nếu anh có thời gian thì dạy em kĩ năng chạy và PK được không, em cũng muốn giống một đạo sĩ mạnh mẽ như anh!
[Bạn tốt] Bạn nói với Lấm Tấm Hoa Trư: [Hộc máu]
Trư này, dù cho lão tử lợi hại hơn nữa, WY ( nhà điều hành game) có thể cho phép ca dạy một thầy thuốc thành một đạo sĩ sao.
Đang nói chuyện như vậy, đột nhiên hình ảnh pháp sư ở trong đội biến thành tro, sau đó là thiên cơ Ôn Như Ngọc, sau đó là Con Vịt, đến khi lão tử cảnh giác trở lại, Hoa Trư cũng tử trận.
Ặc ặc.
Khi máu của thú Tam Nguyên xuống dưới hai năm phần trăm, nếu như công kích không đủ nó sẽ mở cường thân, tức là không thể công kích bằng phép thuật, lão tử chỉ lo nói chuyện với Hoa Trư, đã quên là hôm nay mang theo ba nick nhỏ nữa!
Hệ thống: Bạn dùng phù tụ hồn cho Chích Tiện Uyên Ương Không Tiện Tiên.
Sau đó Hoa Trư phục sinh đến khu Cửu Lê thành!!!
[Đội trưởng] Lưu Ly Tiên: Trư? Em ra ngoài làm gì?
[Đội ngũ] Lấm Tấm Hoa Trư: Tiên ca ca, anh chỉ có thể dùng một phù, không cứu sống em được đâu!!!
[Đội trưởng] Lưu Ly Tiên: Con Vịt không thể cứu sống em à? Em đúng là loại động vật đơn bào!
[Đội ngũ] Lấm Tấm Hoa Trư: 5555 em quên mất [gạt lệ]
Cho nên mới nói con nhóc này khiến bạn không thể không tức được. Từng nghe người ta nói thông minh giả ngu, có lúc lão tử cảm thấy con heo này nhất định là bởi vì quá thông minh, vì vậy mới ngu ngốc như thế này.
Trên đường lão Thánh gọi tôi và Con Vịt đi thi đấu, tôi và Con Vịt tất nhiên đều không đi được. Anh ta bực mình tự đi. Kết quả mọi người thấy chiến đội Mông Hồng Thiên Hạ thì đều bị rối trí đến không đánh, trơ mắt mà nhìn một nick chiến sĩ hoang hỏa một đao chết pháp sư của mình ngay lập tức, sau đó bốn đao chém thầy thuốc, cuối cùng thích khách đối phương mới có nhận ra lần này ra trận chỉ có một người, việc này sau đó trở thành trò cười trong Thiên Hạ.
Đi ra khỏi phụ bản, lão tử đã thấy hơi buồn chán, nói với bọn lợn tôi treo máy, dự định đi ăn cơm, lúc gần đi Con Vịt gửi tin nanh ta:
[Bạn tốt] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: treo máy ở Yến Khâu, tôi đánh quái, em kiếm kinh nghiệm đi.
Tôi không biết liệu anh ta có thời gian giết quái hay không, nhưng chuyện tốt như vậy lão tử đương nhiên không từ chối. Vì thế lão tử di chuyển Lưu Ly Tiên cho chạy cùng anh ta về Yến Khâu rồi tổ đội, chọn treo máy, để Lưu Ly Tiên theo anh ta kiếm kinh nghiệm.
Mười giờ lão tử mới ăn xong và về đến nhà. Sau đó lão tử di di con chuột mở máy tính. Tôi liền thấy hình ảnh Yến Khâu hoa cỏ tốt tươi, dê bò thành đàn, phía sau thầy thuốc cánh đỏ có 4 nick, ba cái là nick nam khuôn mặt dữ tợn, cộng thêm một nick nữ Lưu Ly Tiên, anh ta linh hoạt dẫn quái thành một đống, sau đó gọn gàng cởi quần áo… sau đó dùng chiêu Hắc Anh Túc mặc vào.
(Hắc Anh Túc: tuyệt kỹ của thầy thuốc, kĩ năng quần công, sau khi máu rớt xuống 65% có thể phát động.)
Tôi như động vật đơn bào ngồi trước máy tính nhìn hình ảnh này nửa ngày, tất cả rất nhạt nhẽo, chỉ lặp lại một động tác, dẫn một đống quái lớn lại đây, kéo tới trước mặt bốn nick, cởi quần áo quần công.
Bốn nick ở phía sau anh ta há hốc mồm chờ kinh nghiệm rơi xuống.
Sau đó, chủ nhân ba nick kia lần lượt trở lại, nói cám ơn anh ta rồi dẫn nick của mình đi, anh ta lại dẫn Lưu Ly Tiên, tiếp tục đánh quái.
Có lẽ là bầu trời Yến Khâu quá xanh, trên vùng quê, cỏ xanh mọc um tùm nên cảnh tượng thêm vài phần ấm áp. Tôi cười dùng tay chọc chọc thầy thuốc trên màn hình đang vội vàng dẫn quái, giết quái mà không hề cảm thấy đây là một hành động ngu ngốc.
Sau đó thời gian càng ngày càng chậm, người ở đây càng ngày càng ít, anh ta bắt đầu dùng hạt châu giết quái. Lần thứ nhất tôi nhìn thấy anh ta dùng hạt châu đánh quái là khi dùng một con khỉ thủ vệ, đánh quái thì chỉ cào từng cái, gọn gàng nhanh chóng. Quả thật lão tử vẫn không tin trên thế giới này có loại người tẻ nhạt như thế, lại có thể dùng năm tiếng đồng hồ để giết quái ở một chỗ.
Nhưng trước lúc này, lão tử càng không tin lại có một người nhàm chán ngồi trước máy tính xem ai đó đánh quái trong hai giờ!!!
À, đương nhiên, nghiên cứu con khỉ thủ vệ của anh ta xong, lão tử lại nghĩ đến một vấn đề khác.
[Bạn tốt] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Không Tiện Tiên: Con Vịt, nếu ngươi có con khỉ rồi thì còn cần Sát Thủ Châu Tử không? (người nào đó: ngươi còn nhớ sao)
Anh ta đánh quái liên tục, một hồi mới đáp lại:
[Bạn tốt] Chích Tiện Uyên Ương Không Tiện Tiên nói với bạn: Cái này…
[Bạn tốt] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: Ha ha, Con Vịt, không bằng anh bán cho tôi đi?
[Bạn tốt] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: Tôi không bán, tôi đắt lắm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]