Editor: babanini
Buông tha cho người qua đường A, ánh mắt của đám lợn này cuối cùng cũng dừng trên người lão tử.
Khụ, đương nhiên tiếng hét kia của lão tử đúng là khí thế doạ người. Để chứng tỏ lão tử vẫn là một người đẹp có phong độ (thật ra lão tử vẫn là một thục nữ dịu dàng),lão tử hạ thấp giọng, mỉm cười chào hỏi một đám đại lão gia: “Sớm thế này đã đến rồi?”
Sau đó là hoàn toàn yên tĩnh. Từng người từng người rõ ràng là đại hán tử thế nhưng đều biến thành đá ở trong rừng đá thành Cửu Lê. Một lát sau, tất cả lấy ánh mắt sắp chết nhìn về phía lão tử yêu cầu xác nhận. Lão tử chỉ có thể bi thống gật đầu đáp lại không sai, là ta.
Ta vẫn tưởng chuyện này chỉ chỉ làm mọi người hết hồn lúc đầu thôi, không ngờ đây chính là một quả bom tấn. Vẻ mặt đám lợn trước mắt này như vừa giẫm phải mìn, hiện tại rõ ràng đã bảy phần mười quen thuộc, có thể ngồi vào bàn rồi.
Xì, lão tử là nữ lại có thể khiến người ta khó có thể tiếp nhận như vậy?
Khi mọi người đã vào phòng hết, Ngoại Tinh Nhân còn nhòm ra ngoài cửa dáo dác, cứ như có người sắp tới. Nhưng là thật đáng thương, làm gì còn người nào.
Bởi vì món ăn vẫn chưa đưa lên, một phòng toàn người vừa nãy đều đang chơi mạt chược hoặc chơi bài. Hiện tại lão tử vừa đi đến, cả đám tay chân luống cuống không biết để thế nào.
Lão tử khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-la-nhan-yeu-ong-so-ai/2140259/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.