Từ đó về sau Thánh Kỵ Sĩ không hề quấn quýt lão tử đòi đánh boss, không gọi lão tử đi phụ bản, cũng không dắt lão tử đi chiến trường. Ặc, được rồi, chính xác là hắn trốn tránh lão tử, lặn xa tít mù khơi, cứ như sợ lão tử xách hắn ra XXOO không bằng. Lão tử đương nhiên hiểu chuyện đang xảy ra. Ngày đó hắn nhắn tin lên kênh nói chuyện của thế lực.
[Chủ thế lực] Thánh Kỵ Sĩ: Vịt Chết, méo được đẩy bi kịch cho tao!
Tin tức vừa lên cũng nhanh chóng chìm nghỉm trong cơn sóng trò chuyện phiếm trong thế lực, ta coi như không nhìn thấy gì.
Tên Đường Tăng xấu xí người thần công phẫn kia cuối cùng cũng biến khỏi tầm mắt lão tử, bỗng chốc phong cảnh đất hoang trở nên thật rộng mở trong tầm mắt lão tử. Đường Tăng sợ mà chạy, lão tử tự nhiên rất rảnh rang, quyết định làm nốt mấy nhiệm vụ chưa xong.
Vì thế có đoạn dưới đây:
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: Con Vịt, Dương Giác Chủy ở đâu?
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: Cửu Lê
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên: lười tìm, mua hộ cái đi
[Hảo hữu] Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên nói với bạn: [giận]
Hệ thống: Ký thụ điếm (1) có Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên dùng linh đồng gửi bán cho bạn một cái [Dương Giác Chủy], xin hãy nhanh chóng đi tìm mua
[Hảo hữu] Bạn nói với Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-la-nhan-yeu-ong-so-ai/2140246/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.