Ngón tay thon dài ấy chạm nhẹ lên má cô, người đàn ông với những nét suy tư sâu thẳm từ trong ánh mắt, đã ngồi im bất động tại chỗ, chỉ để ngắm nhìn người con gái quyến rũ ngay trước mặt.
Nếu anh có quyền năng dừng thời gian, anh sẽ dừng lại ngay khoảng khắc này. Nhiều khi tự hỏi lòng mình rằng: Liệu đã thực sự khiến cô hạnh phúc chưa? Hay từ đầu tới cuối là áp chế, là uy hiếp, là...đau thương?
Người con gái đang say giấc nồng ấy, đã vì anh...mà chịu vô vàn tổn thương, đã vì anh...phải khóc rất nhiều.
Thanh Di cảm nhận được bàn tay ấm áp ấy, cô liền dụi dụi rồi một mực ôm chặt lấy. Thực sự, lâu rồi cô không chìm vào giấc ngủ ngon đúng nghĩa. Không có anh, mỗi khi đêm buông xuống cũng là lúc cô cảm thấy cô đơn nhất, tăm tối nhất, lạnh giá nhất.
Anh ôm cô ngủ cho tới sáng, cô vẫn tiếp tục ngủ say, say tới nỗi anh dậy từ khi nào cũng chẳng biết. Người đàn ông ấy...thay bộ đồ bệnh viện và ra ngoài rồi.
Khi Thanh Di tỉnh lại, cô ngó trước ngó sau, chẳng thấy tung tích của Cao Lang đâu. Ngay lập tức, cô liền đập đầu vào gối, thật nhục nhã không biết giấu mặt vào đâu. Con gái con đứa, ngủ chềnh ềnh trên giường bệnh, đã vậy lại ăn mặc thiếu vải.
Cô thầm than lên:
"Huhu. Không biết Cao Lang có về hay không, nhìn thấy cảnh tượng này, thật là mất mặt quá!"
Vừa nói cô vừa vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, lấy túi đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-hoang-xa-xi-pham/2230122/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.