Edit by Táoo ~
——————————
Cuối thu đầu đông, thời tiết tuy lạnh nhưng không khí tươi mát, ngẫu nhiên có đàn chim nhạn bay về phương nam, tiếng kêu ríu rít.
Cổ họng Dung Giai giật giật ôm thiếu nữ vào trong lòng, lông mi yên tĩnh rũ xuống, khóe môi nhếch lên.
Vưu Thị Họa ôm lại anh, giọng nói dịu dàng bất mãn, "Sao anh lại không tin em chứ, hừ!"
Khóe môi Dung Giai giật giật, phát hiện mình không có cách nào giải thích, chỉ có thể ôm chặt thiếu nữ trong lòng, cảm giác như vậy có thể làm anh yên tâm.
*
Buổi chiều họp lớp, chủ nhiệm tuyên bố Quý Trạch Chi là người được chọn tới thủ đô học tập, chuyện chuyển học bạ cũng đã tiến hành gần xong, không có gì bất ngờ thì hết tuần này sẽ phải chuyển đi.
Sau khi ra chơi, rất nhiều người chạy tới tạm biệt Quý Trạch Chi, tuy rằng tính tình cậu hướng nội, nhưng tốt xấu gì cũng đã là bạn học hơn một năm, chút tình cảm vẫn có.
Vưu Thị Họa ngồi ở cuối nhìn thiếu niên được mọi người vây quanh, lúc này mới phát giác không biết từ lúc nào mình đối mặt với cậu tâm lặng như nước, không một tia gợn sóng.
Tinh tế suy nghĩ, mấy tháng này học ở Nhất Trung như một giấc mộng vậy, vì Quý Trạch Chi mà cô chuyển tới đây, kết quả trời xui đất khiến lại quen Dung Giai, bây giờ Quý Trạch Chi lại chuẩn bị tới ngôi trường trước kia của cô...
"Khụ khụ!"
Cô xuất thần hồi lâu, tiếng ho khan lớn bên người khiến cô khôi phục tinh thần.
"Không tới tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-day-muon-hon-chet-em/651034/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.