Edit by Táoo ~
——————————
Lúc Dung Giai mở mắt cả người đều là đau đớn.
Đập vào mắt chính là trần nhà trắng tinh, anh gian nan quay đầu, tầm mắt toàn một màu trắng, một lúc lâu sau mới phản ứng được mình đang trong bệnh viện.
Cả người đau nhức, nhất là dạ dày, còn nóng nóng khó chịu.
Sau khi khôi phục lại ý thức, anh vội vàng nhìn quanh phòng bệnh, muốn nhìn thấy người mình nhung nhớ.
Nhìn một vòng, không có, cô không có ở đây.
"Ha." Người đàn ông trẻ tuổi dựa vào khung cửa sổ cười nhạo một tiếng, "Tìm cái gì?"
Dung Giai không để ý tới anh trai mình, chỉ thu hồi tầm mắt, yên lặng nhìn chằm chằm mặt bàn đến ngây ngốc, thần sắc ảm đạm.
Hoạ Hoạ vẫn không tha thứ cho anh, anh nhập viện cô cũng không tới nhìn anh một cái...
"Ồ? Tìm bạn gái nhỏ đúng không? Thiệu Động gọi báo tin..." Dung Khiên không nhanh không chậm nói, cũng không tức giận.
Nghe những lời này, Dung Giai lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Dung Khiêm, giọng nói đã lâu không vang lên có chút khô khốc đáng sợ, nghẹn ngào cũng không che khuất được vẻ vội vàng, "Sau đó thì sao?"
Dung Khiêm cong môi, "Người ta đang ở sân bay, sao có thể quay về gặp em, đi rồi."
Sân bay? Phải, cô ấy muốn chuyển trường.
Không được, cô ấy không thể đi, nếu cô ấy đi rồi anh sẽ không thể gặp lại cô ấy được nữa!
Dung Giai đột nhiên bật dậy, động tác kịch liệt khiến trước mắt anh tối sầm lại, suýt chút nữa ngã xuống, anh cũng không rảnh lo nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-day-muon-hon-chet-em/651016/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.