Edit by Táoo ~
————————-
Dung Khiêm bị một trận ầm ầm đánh thức, sắc mặt anh âm trầm ngồi dậy, cả người khó chịu.
Tối hôm qua thức đêm làm kế hoạch dự án, sáng sớm còn phải đi đàm phán cùng với một đám cáo già, về nhà ngủ chưa được bao lâu đã bị đánh thức.
Dung đại thiếu vô cùng tức giận.
Tiếng vật nặng đập xuống đất không ngừng vang lên, Dung Khiêm vươn tay ấn giữa hai hàng lông mày, với tay lấy kính trên tủ đầu giường rồi đeo dép đứng dậy.
Dám điên lên trong nhà chỉ có một người duy nhất.
Nào, để anh đi xem xem thằng em trai đáng yêu, tiểu thiếu gia bảo bối của nhà này lại làm sao.
Phòng của hai vị thiếu gia nhà họ Dung đều ở tầng hai, một phòng phía đông một phòng phía tây, khoảng cách không ngắn, huống chi hiệu quả cách âm của nhà bọn họ còn rất tốt, nhưng Dung Giai lại làm ra âm thanh lớn như vậy còn khiến anh bị thức giấc.
Cửa phòng khép hờ không khoá, Dung Khiêm duỗi tay là mở được ra.
Trong căn phòng lớn là một mảnh hỗn độn, đồ trang trí pha lê gốm sứ vỡ nát đầy đấy, TV giữa phòng cũng bị đập tan, ngay cả giá giày bảo bối cũng bị Dung Giai ném xuống đất, đủ loại AJ màu sắc rực rỡ rơi ra bên ngoài.
Thiếu niên đưa lưng về cửa ngồi ở bàn học, cúi đầu không nói lời nào.
"Sao tức giận như vậy?" Dung Khiêm tựa vào cửa liếc mắt nhìn hiện trường bên trong, nhíu mày lãnh đạm hỏi.
Thiếu niên không ngẩng đầu duy trì vẻ trầm mặc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-day-muon-hon-chet-em/651007/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.