Edit by Táoo ~
———————————
Vưu Thị Họa hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, đôi mắt hạnh xinh đẹp ngập nước, cô từ từ móc trong cặp sách ra hộp đựng bút ném lên người anh, ngữ khí hung ác lại nghẹn ngào, "Cho cậu."
Cô xoay người rời đi ngay lập tức, con mẹ nó, một chút ngoan ngoãn an tĩnh biến mất không còn một chút, rõ ràng Quý Trạch Chi không có chút rung động nào với cô.
Dung Giai vững vàng tiếp được túi đựng bút hình con thỏ, mau chóng tới trước mặt cô.
Vưu Thị Họa đi bên trái anh cũng đi bên trái, Vưu Thị Họa đi bên phải anh cũng đi bên phải, tóm lại chính là chặn đường không cho cô đi.
Hừ ~ Vưu Thị Họa ngẩng đầu, hít sâu một hơi không cho nước mắt chảy ra, cưỡng ép bản thân bình tĩnh lại, nhìn thẳng anh, hốc mắt đỏ bừng, ngữ khí lạnh băng, "Cậu bị điên à?"
Dung Giai không nói gì, chỉ là ném hộp bút lên rồi lại bắt lấy từng lần một, mãi cho đến khi cảm thấy Vưu Thị Họa sắp bùng lửa giận mới chậm rãi mở miệng, "Cậu thích cậu ta đến vậy?"
Vưu Thị Họa không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn anh, dùng ánh mắt dò hỏi xem anh muốn làm gì.
"Vậy từ nay về sau tôi cũng sẽ học cách nói chuyện của cậu ta, đi đường ăn mặc như cậu ta, cậu ở bên tôi có được không?" Anh cúi đầu, cùng cô bốn mắt nhìn nhau, trong đôi mắt đen nhánh là sự nghiêm túc còn có một tia cầu xin.
Vưu Thị Họa bỗng nhiên nghĩ tới, hình như cô đã quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-day-muon-hon-chet-em/650982/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.