“Muộn thế này rồi còn ăn hả?”
“Ơ?! Đại thần anh có thể nghe thấy hả?”
“Uh.”
Chu Tiểu Niệm hơi xấu hổ gãi gãi đầu nhưng cũng chẳng biết nói gì cả, sau khi pia kịch xong bầu không khí hình như lại yên tĩnh, Chu Tiểu Niệm không biết nói chuyện với đại thần như thế nào cả, hay là khuyên đại thần đi ngủ nhỉ? Nhưng mình sẽ lỡ mất một cơ hội ở chung với thần tượng đó.
Yên lặng gần nửa phút, đèn xanh phía trước ID của đại thần lại sáng lên.
“Đang ăn gì vậy?”
“Đang ăn rau câu đàn anh làm cho em! Đàn anh cái gì cũng biết làm, rất lợi hại đó!” Trong lời nói của Chu Tiểu Niệm không nén được sự hưng phấn.
“Oh? Đàn anh?”
“Vâng, chỉ là đàn anh thôi….” Chu Tiểu Niệm nhớ lại vẫn chưa làm rõ được tình cảm của mình đối với đàn anh là gì, bèn từ từ yên tĩnh lại, ngay cả rau câu ngon miệng trước mặt cũng chẳng muốn ăn nữa.
Hỏi đại thần vấn đề mà mình định hỏi Đại Ninh Ninh chắc cũng được nhỉ? Có lẽ đại thần đáng tin hơn Đại Ninh Ninh nhiều! Hay là cứ hỏi đại thần đi!
“Đại thần, anh đã thích ai chưa?”
“Hửm? Em muốn thích anh hả?”
“A không phải không phải! Em không thích anh! A không phải! Em thích anh! Cũng không đúng! Đại thần ý em là ở trong cuộc sống hiện thực hình như em có thích một người….”
Lâm Trí Ngữ ở bên kia máy tính im lặng nhíu mày, cái này chắc là nói mình nhỉ?
“Hình như? Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-day-la-fan-khong-phai-anti/2494881/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.