Về đến nhà, không yên tĩnh như trong suy nghĩ của mình, ngược lại trong phòng ngủ của Chu Tiểu Niệm lại truyền ra tiếng đánh chữ bùm bùm. Đối với cú đêm Chu Tiểu Niệm, nghỉ học càng không thể ngủ sớm như vậy được.
Lâm Trí Ngữ hiểu điều này, nhưng vẫn muốn tới nhắc nhở em ấy ngủ sớm một chút.
Cốc cốc cốc ——
Chợt anh nghe trong phòng có tiếng đá đấm oành oành, đứa nhóc này sao mà lúc nào cũng ồn ào vậy chứ.
Trong phòng lại yên tĩnh một lát, Lâm Trí Ngữ hơi không yên tâm, “Sao vậy?”
“Ây…. ây đàn anh vào đây trước đi!”
Lâm Trí Ngữ nghe thấy quyết đoán không khách khí nữa mà mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy Chu Tiểu Niệm ngã lăn quay trên sàn, một chân còn bị chăn mỏng quấn lấy, treo ở trên giường. Chu Tiểu Niệm mặt đỏ rực, nhìn thấy Lâm Trí Ngữ đi vào lại càng thêm lúng túng, nhưng lại không thể không đưa tay ra gọi: “Đàn anh cứu em với!”
Lâm Trí Ngữ nín cười, bước lên tháo chăn lên cho em ấy, miệng còn nói: “Bát Giới đừng gấp!” Sau cùng giải cứu xong, lại còn bế công chúa thả em ấy lên giường. Nhìn thấy laptop đang mở một nửa rơi xuống trên giường, lại tiện tay bỏ lên bàn máy tính nhỏ ở trên giường cho em ấy.
Toàn bộ quá trình cực kỳ lưu loát, nhưng Chu Tiểu Niệm mỗi một động tác đều vô cùng căng thẳng! Mình cách đàn anh thiệt là gần! Gần như vậy mà chẳng nhìn thấy lỗ chân lông của đàn anh! Da của đàn anh thiệt là đẹp!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-day-la-fan-khong-phai-anti/2494871/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.