Chu Tiểu Niệm mặc dù nhị khuyết, nhưng cậu không ngốc, nếu đại thần đã cho cậu bậc thang, cậu sẽ ngoan ngoãn thuận theo bậc thang mà leo xuống.
“Ừm ừm! Tui rất xấu xa đó! Mọi người đừng manh tui moah moah!”
Đại thần lại cười khẽ: “Ngoan! Đừng nghịch nữa!”
Chu Tiểu Niệm lại sờ sờ lỗ tai theo thói quen, nhân tiện còn vuốt vuốt khuôn mặt nhỏ đang từ từ nóng lên của mình.
Còn, còn ngoan nữa chứ… Cái, cái giọng điệu cưng chiều này là muốn thể hiện cái gì hả! [nôn] ( >ρ < “)
Nhân lúc Chu Tiểu Niệm thất thần, đại thần lại nói: “Muộn vậy rồi sao còn chưa đi ngủ?”
Lần này thần kinh não của Chu Tiểu Niệm cuối cùng cũng chạy về rồi, cậu tiếp tục không quên mà dìm một chút: “Còn… Còn không phải vì anh hả!”
“Tôi không phải đã xin lỗi rồi sao ~ ngoan nào ~ cùng đi ngủ nhé?!”
Chu Tiểu Niệm tình cờ nhìn xuống khung bình luận, nhiệt độ trên da mặt vốn đã tăng cao thực sự là sắp nóng đến bùng nổ luôn.
Chỉ thấy khung bình luận vèo vèo vèo ——
Má ưi chuyển hướng thật thần kỳ!
Cảm thấy cái này tràn đầy JQ!!
Cùng nhau đi ngủ!! Đại thần người ta cũng muốn!!
………..
“Đi… đi thì đi!” Chu Tiểu Niệm nói xong cũng méo thèm để ý đại thần nói gì, trực tiếp lui khỏi YY. Má ưi đại thần đùa giỡn người khác thật là chết người!!
Lui khỏi YY, máu huyết phi như bay trong cơ thể cậu mới dần dần bình tĩnh lại, mồ hôi trên người bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-day-la-fan-khong-phai-anti/2494853/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.