Từ trong bụi lau, một cô bé khoảng mười ba mười bốn tuổi ló đầu ra, mi thanh mục tú, trên khuôn mặt nhỏ cỡ bàn tay có hai rạng mây hồng, trên tóc còn dính cỏ, trông rất đáng yêu, tay còn ôm một rổ quần áo lớn, hẳn là đang đem đi giặt. Thấy người đến là con gái, tôi liền thở phào, dù gì cùng là nữ với nhau, nhìn chút cũng không sao. Lại nghĩ tiểu cô nương này khung xương mảnh mai dáng dấp bằng phẳng, chắc mẩm là thân cây hành, theo kinh nghiệm lén xem xuân cung đồ của tôi thì em gái sẽ thua chị đây nhiều lắm. Tới đây, tôi không khỏi ưỡn ngực tự hào.
Thình lình giọng Ninh Trí Viễn truyền tới, "Xoay lưng lại, trở ngược vào bụi lau!"
Giọng hắn vừa lạnh vừa cục, cô bé bị quát cho ngẩn người, ráng đỏ lan đến tận mang tai, vội vàng xoay người chạy trối chết trở lại bụi lau, không cẩn thận bị vấp, cả người ngã sấp xuống, gợn lên một gợn sóng nho nhỏ giữa cơ số gợn sóng to to của mảng lau.
Tôi bất mãn nạt nộ, "Việc gì phải hung dữ với con gái người ta như thế!? Đều là con gái cả, nhìn chút thì làm sao!? Lúc trước thân phận ngươi thế nào mà không biết tí lễ độ nào thế!?" Nghĩ bụng kẻ chiếm dụng cơ thể mình rất có thể là một tay đồ tể cao to thô lỗ, tôi bắt đầu thấy ngán ngẩm, theo bản năng xoa xoa hai tay.
Ninh Trí Viễn hầm hừ lườm nguýt tôi, đứng thẳng lên, khiến cả người lồ lộ, sau đó chầm chậm chầm chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-day-chua-chet-nha/2653104/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.