Chương trước
Chương sau
 

Phía Lâm Nhã Đan cô cũng biết thân phận của Cát Mẫn Nhi, vì đã vô tình nhìn thấy Hứa Đại Hưng ngồi ở phòng làm việc xem ảnh của cô ấy.

Dù rất bấn loạn nhưng cô ấy cố kìm chế, về phòng điện thoại cho mẹ của mình để thúc dục bàn chuyện cưới sinh. Còn âm thầm điều tra về Cát Mẫn Nhi.

Người con gái này có khí chất tao nhã, dịu dàng cũng là kiểu phụ nữ chu đáo, thông minh, hiểu chuyện.

Hứa Đại Hưng ngồi ở phòng ngủ, ánh mắt nhìn chăm chăm về phía giường lớn. Anh thấy nhớ Cát Mẫn Nhi da diết, giọng nói nhẹ nhàng, ánh mắt ngại ngùng e thẹn của cô như khắc sâu vào tâm trí của anh.

Sự quen thuộc mới được hình thành, thì anh lại xa cô ngày ngày đêm đêm. Giờ này thật sự anh chỉ muốn lao ra và chạy đến bên cô, nhưng mà trách nhiệm thì không cho phép anh làm vậy. Nhưng nổi nhớ nhung thì như bào mòn lấy trái tim anh, chỉ cần gặp cô ấy một chút thôi cũng được, để anh sờ lên đôi má hay ửng hồng, hôn lên đôi môi mềm mại, để anh ôm lấy thân thể mảnh mai đó thật chặt.

Nhưng nghĩ lại Nhã Đan thì anh cũng không thể bỏ rơi cô ấy, cô gái yếu ớt, mỏng manh đó cũng cần một chỗ dựa. Để có được như hôm nay gia đình của cô ấy cũng đã giúp đỡ anh rất nhiều. Cát Mẫn Nhi chỉ là sự tham lam của anh, sự điên cuồng để có được. Cho đến hiện tại làm khổ chính mình làm khổ cô ấy.

Nhân lúc Hứa Đại Hưng đi công tác ở London, thì cô của anh ấy Hứa Tú Tú đã cho lên báo về loạt thông tin anh sẽ đính hôn vào tháng sau với Lâm Nhã Đan.

Một buổi sáng tin tức này trở nên chấn động khắp mọi nơi, hai tập đoàn hùng mạnh lớn nhất nhì lại kết thông gia với nhau, trong tương lai không ai còn có thể trở thành đối thủ của bọn họ.

Nghe được tin tức này ai cũng đồng loạt chúc phúc cho hai người, vì đây là một hôn sự đáng mong đợi. Tiểu thư tập đoàn công nghiệp nặng Lâm Thị và ông chủ trong giới siêu giàu Hứa Đại Hưng, ngoài Lâm Nhã Đan cũng không có cô gái nào xứng đáng với anh.

Cát Mẫn Nhi đọc được tin tức cũng chỉ biết trốn một gốc, cô thu mình như loài ốc, không khóc cũng không phản ứng, cảm xúc như chết lặng ở tại thời điểm này. Cô không muốn nghe điện thoại, cô muốn bình tĩnh lại để bản thân chấp nhận sự thật này.

Trần Giang Thanh cũng vô cùng bất ngờ khi biết được thông tin này, cố liên lạc cho Cát Mẫn Nhi nhưng không được nên cô ấy đã phải tự tìm đến nhà.

Nhưng việc không ngờ đến là cô nhìn thấy Cát Mẫn Nhi ôm bụng đau đớn, vật vã trên ghế sofa, cả người Cát Mẫn Nhi toát mồ hôi lạnh, mặt mày tái nhợt. Nếu như Trần Giang Thanh không đến kịp không biết sẽ xảy ra chuyện gì với Cát Mẫn Nhi.

Đến bệnh viện, khi nghe được bác sĩ chuẩn đoán là Cát Mẫn Nhi có thai được 6 tuần thì cả hai chị em như chết lặng thêm một lần nữa.

“ Chị đừng nói cho anh ấy biết về đứa bé, xem như là em xin chị !” Cát Mẫn Nhi nằm trên giường bệnh ánh mắt nhìn Giang Thanh như muốn cầu xin.

Giang Thanh lặng im một lúc “ Vậy đứa bé này phải thế nào đây?” Giang Thanh như không kìm nén được sự bất lực của mình trong hoàn cảnh này.



“ Có phải chính chị đã đẩy em vào con đường này không?” Trần Giang Thanh nhớ lại lần đầu cô gặp Cát Mẫn Nhi, những lời cô đã nói những việc cô đã làm khiến bây giờ cô ấy ân hận tột cùng.

“ Không phải, là do em đã tự nguyện!” Cát Mẫn Nhi nhìn Trần Giang Thanh nói “ Em đã không hối hận chuyện gì cả nên chị đừng trách bản thân!” Cát Mẫn Nhi ánh mắt kiên cường.

“ Mẫn Nhi…!” Giang Thanh nhìn Cát Mẫn Nhi trong thương cảm.

“ Em biết kết quả cuối cùng là sẽ như vậy, nhưng không sao hết!” Cát Mẫn Nhi vừa nói vừa quệt những dòng nước mắt, tự trấn an bản thân vô cùng đáng thương.

Hứa Đại Hưng đọc được tin tức rất kinh ngạc vì không nghĩ dì của anh lại không hỏi ý kiến anh, mà tự quyết định những chuyện này. Anh đã liên lạc cho Cát Mẫn Nhi mãi không được, Giang Thanh cũng tắt máy, anh rất lo lắng cho Mẫn Nhi nhưng không biết phải làm thế nào. Anh chưa một lời nói hay giải thích với cô, có lẽ cô đã rất sốc khi biết được những chuyện này.

Anh và Hứa Tú Tú đã xảy ra một trận chiến nảy lửa với nhau, khi nhìn thấy phản ứng của anh bà ấy đã biết tình cảm mà anh dành cho Cát Mẫn Nhi không phải thứ tình cảm nhất thời, trêu hoa ghẹo nguyệt như những lần trước.

Bà ấy và quản lí của bà ta đang ngồi ở ngoài ban công, bà ta ánh mắt sầu não nhìn ra ngoài.

“ Lần này không thể xem thường con bé đó được rồi, nhân lúc Đại Hưng chưa kịp trở về thì phải diệt cỏ cho tận gốc thôi!” Hưa Tú Tú thản nhiên nói như một việc quen thuộc thường làm mỗi ngày.

Người quản lý của Hứa Tú Tú nhìn bà với ánh mắt đầy gian xảo “ Vậy phu nhân muốn thế nào?” Lời nói nhỏ nhẹ như gió lùa qua tai nghe vô cùng đáng sợ.

“ Đã điều tra được tại sao cô ta lại vào bệnh viện chưa?” Hứa Tú Tú ánh mắt đầy nham hiểm nhã ra từng từ chữ lạnh lẽo.

“ Dạ rồi!” Người quản lý gật đầu kề sát vào tai của Hứa Tú Tú nói điều gì đó.

Hứa Tú Tú là một người đàn bà thâm độc, mưu mô, nghe đến tên bà người ta đã cảm thấy sợ hãi, tránh càng xa càng tốt không lại rước hoạ vào thân. Chưa có ai dám làm phật lòng bà, vì những thủ đoạn ác độc khiến người ta dè dặt khi đến gần, những thế lực ngầm mà bà đứng sau càng khiến bà tác oai tác quái mà không ai làm gì được. Cũng vì tiếng tâm lừng lẫy của bà mà Hứa Đại Hưng cũng được coi là một ma đầu ranh mãnh, không dám đắc tội.

Sáng nay Trần Giang Thanh về nhà lấy một ít đồ, nhưng đến trưa vẫn chưa thấy về, Cát Mẫn Nhi cũng chờ mãi. Cho đến khi cửa phòng bặt mở, cô đứng hình hết mấy giây vì trước mặt xuất hiện một người phụ nữ xa lạ, không ai khác là người phụ nữ đó Hứa Tú Tú, bà ấy đôi mắt sắc lạnh nhìn Cát Mẫn Nhi một lượt từ đầu đến chân.

Cát Mẫn Nhi vẫn chưa biết là ai, định mở miệng chào hỏi thì bị bà ta chặn lại bằng tiếng nói của mình.

“ Cũng xinh xắn đáng yêu đó, thảo nào đứa cháu của ta lại yêu thương như vậy!”

Cát Mẫn Nhi lúc này mới biết người phụ nữ này là dì của Hứa Đại Hưng.

“ Chào phu nhân!” Cát Mẫn Nhi cuối đầu, hai bàn tay siết chặt vào nhau có chút căng thẳng.



“ Biết tôi là ai rồi đúng không?” Hứa Tú Tú trừng mắt nhìn Cát Mẫn Nhi.

Cát Mẫn Nhi gật đầu, chưa kịp nói gì thêm thì tiếng nói của bà khiến cô lặng im.

“ Tôi không thể để người có dòng màu dơ bẩn như cô mang cốt nhục nhà họ Hứa!” Nghe đến đây Cát Mẫn Nhi đủ thông minh để nhận ra bà ta sẽ làm gì, nhưng lời nói ám ảnh ấy lại tiếp tục cất lên “ ngay bây giờ là cô tự nguyện đến phòng phẫu thuật bỏ đứa bé, nếu không tự nguyện thì đừng trách tôi tàn nhẫn!” Lời nói hết sức ác độc của bà nghe không một chút tình người.

Làm sao một người mẹ có thể tự nguyện bỏ đứa con của mình, lời nói đáng sợ như vậy tại sao lại được thốt ra. Đứa bé này lại vô tội, nếu như có tội thì chỉ có người mẹ này là cô, đã không có liêm sĩ làm những chuyện xấu hổ.

Cát Mẫn Nhi run rẩy lùi về phía sau, ánh mắt sợ hãi như đang cầu cứu, cô ôm lấy bụng mình, đứa bé chưa thành người mà người đàn bà này quá nhẫn tâm, trong đầu cô tìm cách thoát khỏi, nhưng trong căn phòng trống chỉ có mình cô và bà ta ở đây, lần này cô thực sự không thoát được rồi.

Cửa phòng mở ra, là một đoàn y tá bác sĩ xông vào, Hứa Tú Tú đứng một bên khoanh tay vẻ mặt đắc ý nhìn Cát Mẫn Nhi đang gào khóc thảm thiết, bất lực vùng vẫy để thoát khỏi sự bao quanh của bọn người vô nhân tính.

Có một y tá đã rút kim tiêm ra và đâm trực tiếp vào vai cô, bơm vào người cô một lượng thuốc gây mê, chỉ mất mấy phút Cát Mẫn Nhi đã ngất lịm đi.

Trần Giang Thanh trên đường quay lại bệnh viện thì gặp tai nạn ô tô rất nguy kịch, chân trái của chị ấy bị dập nát hoàn toàn và có thể sẽ cắt bỏ để giữ lấy tính mạng, não của chị ấy cũng bị tổn thương. Trong một ngày mà những chuyện tàn khốc xảy ra cùng lúc với hai người con gái đáng thương này.

Khi phá bỏ đứa bé Hứa Tú Tú có ý định muốn giết chết Cát Mẫn Nhi với lý do cô bị sốc phản vệ thuốc, một kịch bản khá mượt mà và trơn tru không một dấu vết.

Khi đọc được tin tức Hứa Đại Hưng đã bỏ hết công việc để bay về, nhưng mà khi anh đáp máy bay lại nhận được hình ảnh chụp được Cát Mẫn Nhi và Phùng Tuấn Minh ở studio buổi chụp ảnh hôm đó và những tấm ảnh hai người nói chuyện ở trước công ti. Anh còn nhận được giấy đồng ý phá thai có chữ ký của Cát Mẫn Nhi, Hứa Đại Hưng đang không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Không nghĩ là Cát Mẫn Nhi lại tiệt tình với anh như vậy, một khi có vấn đề cô lại muốn phủi sạch anh như phủi bụi. Đau lòng nhất là đứa con của hai người mà cô cũng có thể giết chết như vậy, cô thực sự quá ác độc và nhẫn tâm.

Hứa Đại Hưng lục tung thành phố Đông Nghi để tìm cô, nhưng mọi vết tích đều không thấy đâu. Kể cả Trần Giang Thanh cũng biến mất, chỉ trong mấy ngày Hứa Đại Hưng như biến thành một kẻ điên, anh không biết chuyện gì đã xảy ra, không thấy người đâu, không điều tra được gì.

Có những lúc trở về căn hộ, mọi thứ như xé nát anh ra. Anh chỉ muốn nhanh chóng tìm gặp Cát Mẫn Nhi để hỏi cho rõ, còn quyết định ở lại hay ra đi thì anh cho cô lựa chọn.

Việc đính hôn là do cô của anh nói, anh cũng chưa lên tiếng bất cứ điều gì, nhưng sao cô lại không đợi anh để nói cho rõ. Mà lại bỏ đứa bé rồi biến mất. Thực sự cô đã quá tàn nhẫn với anh, Hứa Đại Hưng hận không thể nào tìm được Cát Mẫn Nhi, anh sẽ bóp nát cô ấy ra, nhưng đến lúc này kết quả tìm kiếm thì quá bất lực.

Hứa Đại Hưng đã tìm Cát Mẫn Nhi ròng rã suốt những năm tháng, không ngày nào mà không tìm kiếm cô, nhưng kể từ ngày ấy cô không chút tung tích, biến mất hoàn toàn.

“Hết Phần 1”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.