Trên xe Hứa Đại Hưng gỡ chiếc khăn choàng ra khỏi người cô, anh nhìn cô với ánh mắt tà ma đó. 
“ không cần phải che đậy, trước sau gì tôi cũng sẽ nhìn thấy chọn vẹn thân thể này!” Hứa Đại Hưng trêu chọc Cát Mẫn Nhi. Cát Mẫn Nhi ngại ngùng đến mức không dám nhìn thẳng anh, vì đôi mắt say mê của Hứa Đại Hưng khiến cô cảm thấy không được thoải mái. 
“Anh có vẻ rất tự tin!” Cát Mẫn Nhi đáp lời anh một cách lạnh nhạt. 
“ Cát Mẫn Nhi nếu như tôi bức ép cô, cô cũng không thể làm gì được tôi. Chỉ là tôi muốn cô tự nguyện trèo lên giường tôi, tự nguyện phụ vụ tôi!” Hứa Đại Hưng thẳng thắn nói, mà không cần không cần biết cảm giác của Cát Mẫn Nhi như thế nào. 
Cát Mẫn Nhi nhìn anh với ánh mắt căm ghét còn là sự bất lực đến mức không muốn sống. 
“ Thiếu gia nhà họ Phùng, Phùng Tuấn Minh cũng được đấy, cô cũng rất có mắt nhìn !” 
Hứa Đại Hưng bỗng nhắc đến mối tình đầu thời đại học của cô, khiến Cát Mẫn Nhi thay đổi sắc mặt. 
“ Nhưng tiếc là gia đình cậu ta không chấp nhận vì xuất thân thấp kém của cô, nhưng tôi thì chấp nhận!” Nhắc đến chuyện đó, Cát Mẫn Nhi như không kiềm nỗi nước mắt. Mối tình đó khiến cô thật sự rất tổn thương, mẹ của cậu ta nhiều lần đến trường, chỗ làm để chà đạp và hạ nhục cô, ép buộc cô phải chia tay. 
Phùng Tuấn Minh là một người hiền lành, dịu dàng, chu đáo, ân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu/3304572/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.