“Xin lỗi, để anh chờ lâu như vậy.”
“Ngày hôm nay công việc rất nhiều sao?”
“Chỉ là đột nhiên muốn thay đổi vài thứ, ngày hôm nay sẽ bồi thường cho anh một bữa ngon.” Trình Thanh mới sẽ không nói cho hắn biết bởi vì buổi chiều mới làm một phát nên y không thể tập trung làm việc mà còn bị trễ nãi thời gian. Còn bồi thường mà, trong lòng Lâm Hoành tự có tính toán.
“Không phải đi ăn cơm sao, sao lại chạy tới nơi này?” Con đường này là đường dẫn tới vùng ngoại ô. Cho dù bây giờ là giờ cao điểm, người đi đường và xe cộ cũng lác đác không có bao nhiêu.
“Không phải nói muốn bồi thường cho tôi mời tôi một bữa ăn ngon à? Chúng ta bây giờ có thể bắt đầu.” Trình Thanh còn chưa kịp phản ứng lại, mãi đến tận khi Lâm Hoành mở cửa xe ôm y kéo vào băng ghế sau mới hiểu được. Này, đây là muốn chơi xe chấn sao? Đối với Trình Thanh mà nói, đây vẫn là lần đầu tiên, đương nhiên đây cũng là lần đầu tiên của Lâm Hoành, kinh nghiệm của hai người về xe chấn đều thông qua bộ GV của Nhật Bản, căng thẳng cùng hưng phấn không biết tên kia tạo nên một cảm giác khó nói nên lời.
Bên trong không gian nhỏ hẹp hai người quấn vào nhau, Trình Thanh chỉ cảm thấy quanh thân đều bị hơi thở của người đàn ông này bao phủ, không quản da thịt dính nhau bao nhiêu lần, y chỉ cảm thấy nhịp tim đập rất nhanh, rõ ràng đã sớm không còn là thiếu niên ngây thơ rồi mà.
“Không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-toi-muon/1525840/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.