Tác giả có lời muốn nói: Vẫn là thịt
Hai người tựa sát vào nhau nằm một lát, Lâm Hoành rút phân thân đã nhuyễn xuống ra ngoài, bất quá người trong ngực đối với hành động này của hắn lại hết sức bất mãn: “Anh! Tinh dịch chảy ra hết rồi! Thật bẩn!”
“Ngại bẩn? Tinh dịch của lão công mà em cũng dám ghét bỏ? Lên, liếm khô sạch sẽ cho tôi!” Trên giường không thể tiếp tục nằm được nữa, khắp nơi đều đã ướt nhẹp, không phải là dịch thể thì cũng là *** thủy lãng nước của tiểu *** đãng này. Lâm Hoành đứng lên, cũng ôm lấy Trình Thanh, đi về phía một cái ghế, hắn thả Trình Thanh ngồi lên trên thảm trải sàn, còn mình ngồi vào ghế tựa, mở ra chân ra hiệu Trình Thanh liếm sạch.
Côn thịt đã nhuyễn xuống ôn nhuận mà nằm yên trong đám âm mao đen dày đặc, âm mao cũng bị dính ẩm ướt.
Trình Thanh bĩu môi: “Mềm nhũn cả rồi, còn liếm cái gì nữa.”
Lâm Hoành kéo lấy bộ tóc hơi dài của Trình Thanh, ấn đầu y vào giữa hai chân của mình, tất nhiên ra tay rất nhẹ nhàng. Loại khí tức nồng nặc kia, hỗn hợp mùi vị dịch thể của riêng Lâm Hoành hòa trộn cùng mùi vị mồ hôi của cả hai người họ, cũng hơi khó ngửi, không có cách nào hình dung được, nhưng Trình Thanh lại rất yêu thích.
Y lè lưỡi thử thăm dò liếm một cái, sau đó giương mắt nhìn lên người đàn ông ở trên. Lâm Hoành thấp giọng nói: “Tiếp tục!” Trình Thanh duỗi tay nắm chặt lấy phân thân đang có xư thế ngẩng đầu, há mồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-toi-muon/1525834/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.