Ngày hôm sau chính là ngày chủ nhật đáng quý, nắm chắc tin tức các CV phối chủ dịch đều có thời gian rảnh, Kẹo cô nương mạnh mẽ vang dội kéo người đến Pia kịch(1),quyết tâm đẩy mạnh tiến độ, làm cho xong phần huyền nghi của kỳ kịch thứ hai. Bỏ qua phần làm nền và dẫn dắt ở kỳ thứ nhất, kỳ kịch thứ hai hiển nhiên lại dẫn người nghe đến với một vùng đất bí ẩn hoàn toàn mới. Tình tiết vở kịch là một chuyện, mà hiện trường lại là một chuyện khác. Cứ lấy ví dụ việc Dư Thần đem mấy lời “Nhưng mà trước khi ở đây” nghẹn ở cổ họng nửa ngày mà vẫn không phun ra được, không phải uốn lưỡi ở từ “ở” thì cũng là không uốn lưỡi từ “đây” hay từ “khi”, hoàn toàn có phong vị “Tư Mã Quang đập vại(2)” của những năm thanh xuân khi đó. Dư Thần nhỏ giọng phỉ nhổ hai tiếng, uống một ngụm nước, rồi cậu lại kiên trì đọc lại một lần, vẫn là cái lỗi uốn với không uốn lưỡi đấy. Cô nàng đạo diễn cười như phát điên : “Này, ha ha, Cá sama, ha ha, cậu có cần ngốc như vậy không hả!” Kẹo cô nương quyết đoán nhảy vào một câu: “Có phải có người đó ở đây nên Cá sama cậu khẩn trương không? Nếu không đuổi người đó đi, chờ cậu đọc xong câu này rồi lại triệu về, ha ha ha.” Thần ngủ mở lời vàng: “Nhảy qua một bên đi.” “Đồng ý đồng ý a!” Mặt khác, mấy cô nàng khác đều cười đến quặn ruột, cảm thấy bụng sắp không chịu nổi. Điều này làm cho bạn học Cá nhỏ vẫn đang phải tiếp tục “trước khi ở đây” cảm thấy thế quá lãng phí thể lực đi!. “Được rồi,” Dư Thần tại nơi không ai thấy lén sờ sờ đầu, xin lỗi mọi người, sau đó lại thanh thanh cổ họng, chuẩn bị trực tiếp tiến đến câu tiếp theo, “Trước khi ở đây……” “Ài, đây không phải đúng rồi sao!” Đạo diễn trước hết lại giả bộ đứng đắn như cũ, “Vừa nãy tôi còn nghĩ đến phải dành nửa tháng tu sửa lời kịch, xem ra không cần, lần tới nhớ rõ để Thần ngủ đến trấn an một chút, một câu cổ vũ cũng có thể làm tinh thần hăng hái, đối diễn cũng sẽ không thành vấn đề!” Lần diễn hiện trường này làm mọi người đều cực kỳ mệt, mệt vì cười, từ vụ Dư Thần uốn lưỡi không đúng lúc, đã dẫn đến các loại cười khác, rồi là công thụ trốn tránh lời kịch, còn có các loại đọc sai lời thoại gây cười khắp chốn. Đại khái là sau khi diễn hiện trường, tầm chín giờ, Thần ngủ gõ QQ qua cho cậu. Xì Dầu: Ngày mai tám giờ. Cá Chiến Đấu: Ok, đã nhớ ^_^ Xì Dầu: Rời đi một tuần. Cá Chiến Đấu: 0v0 Thần ngủ, anh muốn đi đâu? Xì Dầu: Đi công tác, đi Bắc Kinh, muốn mua gì không? Cá Chiến Đấu: ……. Hắc Hắc ….. Thần ngủ anh xem rồi tính đi (^o^)/~ Xì Dầu: Ừa, chín giờ. Cá Chiến Đấu: Ngủ ngon =3= Xì Dầu: Cảm ơn, *hôn chúc ngủ ngon* Cá Chiến Đấu: Cái gì? Xì Dầu: =3= Dư Thần gõ “*Đỏ mặt* thần ngủ anh đùa giỡn người ta!” vào khung chat, nghĩ đi nghĩ lại liền xóa đi, mà ngay khhi cậu cắt cắt xóa xóa một câu này, avatar của thần ngủ đã tối đen đi rồi. Bình thường khoảng thời gian sau khi Thần ngủ đi ngủ có thể coi như là thời gian công tác hoàng kim của Dư Thần, từ chín giờ tối đến mười một giờ đêm, không chỉ là thời gian công tác tốt mà còn giúp hiệu suất công việc cực kỳ cao. Chỉ có điều hôm nay Dư Thần thật sự không có nhiều việc cần làm lắm, phần phiên dịch nhận lúc mới khai giảng kia đã gần xong rồi, chỉ cần chỉnh sửa một chút là ok hết, giao đi sẽ có một phần nhuận bút rớt vào kim khố nho nhỏ của Dư Thần. Đến đây lại khiến cậu có một vài ý tưởng, tỷ như ngày mùng một tháng năm có nên ra ngoài chơi chút không. Lại nói lần phiên dịch này, sự trợ giúp chỉ điểm của thần ngủ đã góp công không nhỏ, vậy, vừa lúc có thể mang quà đến cho đối phương, coi như là tâm ý. Dư Thần khó có được một cảm giác thoải mái như cậy, cậu cũng muốn dành cho chính mình một khoảng thời gian thả lỏng một chút, vừa trải qua cuộc thi, hơn nữa đắm mình trong nghiệp phiên dịch hơn hai tháng, sau này nên xem mấy bộ phim điện ảnh, nghe mấy bài nhạc hay ho mới được. Mở ổ cứng trữ hàng trong máy tính của mình, không ngờ mấy bộ phim đã tải xuống lại xem gần hết rồi, mạng của trường cũng không tốt chút nào, dùng Tấn Lôi(3) tải một bộ film mà nửa tiếng vẫn không có động tĩnh. Vậy xem ra lại đành lên mạng nói chuyên phiếm thôi. Vừa mới Pia xong hiện trường, chat room của tổ kịch vẫn đang trong trạng thái hưng phấn cực kỳ, xem ra tổ hậu trường lại chỉ ra một vài vấn đề gì đó, các cô nàng staff đều đang thảo luận, chỉ có Dư Thần rảnh đến nhàm chán đành chạy đến quan tâm một chút. Chuẩn Bị – Candy: Lo chết người rồi huhuhu. Biên Kịch – Nửa Tháng: Thi Cử đi rồi? Nhà cô ấy không phải là có trang trí sao? Chuẩn Bị – Candy: Cậu nói Vô Phong Dã Khởi Lãng(4)? Không được a! Thi Cử nói cô ấy tiếp kịch nhiều đến sắp tràn rồi *Khóc lóc* CV – Ngật Đáp(5) : Tìm trang trí? Chuẩn Bị – Candy: Tiểu Ngật Đáp ~~~ Trang trí đại nhân bị đục khoét đi mất rồi, tạm thời không biết làm thế nào đây, aigooo! CV – Ngật Đáp: Trang trí làm sao vậy? Biên Kịch – Nửa Tháng: Trang trí ngoài ý muốn trúng thưởng, phụng chỉ đi lập gia đình rồi ~ Chuẩn Bị – Candy: Không thể đụng vào máy tính, cho nên poster kỳ thứ hai thất bại TUTUTUTUTUT CV – Ngật Đáp: Đối với trang trí có yêu cầu gì? Chuẩn Bị – Candy: Tiểu Ngật Đáp, cậu có quen ai sao? Yêu cầu kết cấu hợp lý, nhân vật thoạt nhìn thoải mái là được, đương nhiên tốt nhất là có thời gian đi làm quen tác phẩm gốc =v= nếu thật sự không được, tôi cũng có thể phổ cập một chút kiến thức về tình tiết cùng nhân vật. CV – Ngật Đáp: Tôi ném mấy bức tranh đến, các người nhìn xem. Biên Kịch – Nửa Tháng: Ngật Đáp, manh chết người rồi! ╭(╯3╰)╮ Trong khung chat hiện lên một bức tranh, có cảnh cũng có người, Dư Thần không am hiểu lắm về vấn đề này, nhưng ít ra bức tranh kia đã đem đến cho cậu một cảm giác thực thanh thản, nhẹ nhàng khoan khoái, tạo nên một không gian chỉ có trong tưởng tượng nổi. Biên Kịch – Nửa Tháng: !!!! Gào khóc gào khóc ngao!!! Tiểu Ngật Đáp, đây là tranh của Du Mộc Đại Nhân đúng không?! Chuẩn Bị – Candy: Đó là ai? Nửa Tháng quen à? Biên Kịch – Nửa Tháng: Là họa sĩ a họa sĩ, tôi yên lặng manh đã lâu TAT *gào khóc* Cá Chiến Đấu: Bức tranh thật khá! CV – Ngật Đáp: Đúng vậy, của đầu heo Du Mộc đấy – Thế nào? Có đủ tư cách không? Biên Kịch – Nửa Tháng: *lệ rơi đầy mặt* Sao có thể không hợp cách chứ! Du Mộc đại nhân nguyện ý tham gia? CV – Ngật Đáp: Chờ một chút. Không đến một phút đồng đồ, chat room đã nhiều thêm một thành viên, QQ viết “Du Mộc 1”, vừa vào đã được điên cuồng hoan nghênh. Du Mộc 1: Chuyện gì? Biên Kịch – Nửa Tháng: Du Mộc đại nhân thổ lộ! Yêu chết tranh của anh. Cá Chiến Đấu: Thổ lộ +1 Chuẩn Bị – Candy: Cá sama, cậu ở sau lưng thần ngủ thổ lộ với người khác! Cá Chiến Đấu: ………. CV – Ngật Đáp: Để anh vẽ một cái poster, đợi lát sẽ có người nói yêu cầu cần gì với anh. Du Mộc 1: Nga, được. Chuẩn Bị – Candy: Đại nhân, anh cũng quá kiệm lời rồi? Cá Chiến Đấu: Du Mộc 1, Du Mộc Ngật Đáp? Biên Kịch – Nửa Tháng: Phun, chẳng lẽ Cá sama chỉ ra chân tướng? Tiểu Ngật Đáp, mau giải thích Du Mộc đại nhân là gì của cậu! CV – Ngật Đáp: Chồng. Chuẩn Bị – Candy: Cậu có cần thành thực như vậy, trực tiếp như vậy hay không a *che mặt*, chân tướng này rất kích thích a. Biên Kịch – Nửa Tháng: Chói mù mắt rồi a Hai người này thực thản nhiên a, Dư Thần sợ hãi khẽ than, không nghĩ tới tùy tiện vây xem một chút còn có thể vây xem ra cơ tình(6) chân thật, rất là ngoài ý muốn nha. Chuẩn Bị – Candy: Tiểu Ngật Đáp, Tiểu Ngật Đáp, Tiểu Ngật Đáp! Du Mộc đại thần nhà cậu không ở cạnh máy tính sao? Buzz anh ta mà không thấy có phản ứng a! Tôi là người chỉ cho anh ta mà *vặn thắt lưng* CV – Ngật Đáp: Ở nha, đang cắt móng tay cho tôi, chờ chút ha. Cá Chiến Đấu: Ngật Đáp, lần đầu tiên tôi thấy cậu nữ vương đến vậy = 口 = CV – Ngật Đáp: *che mặt* Người ta vẫn luôn nữ vương như vậy mà *uốn éo* Biên Kịch – Nửa Tháng: Phốc phốc, Tiểu Ngật Đáp, cậu xuân triều đang tràn ra kìa 0-0 mà cậu đang cắt móng tay sao có thể đánh chữ a? CV – Ngật Đáp: Hiện tại là móng chân, chốc lát sẽ đến móng tay, tôi cũng sẽ tạm thời biến mất =v= Chuẩn Bị – Candy: Thật sâu sắc hâm mộ kèm ghen tị kèm hâm mộ kèm ghen tị! Biên Kịch – Nửa Tháng: Vì thế tôi lại nghĩ đến, trước kia có người nói “có người giục tôi ăn cơm nha”, “có người sắp về nhà rồi”, “có người tới đón tôi tan tầm”, người kia toàn bộ đều là Du Mộc đại nhân sao?! Nga lăn lộn, rất rung động a *cào tường* CV – Ngật Đáp: Đến móng vuốt rồi, *vẫy*~ Ngật Đáp thì đi cắt móng tay ,mà trang trí thì cũng được quyết định rồi, chat room dần dần cũng khôi phục lại sự yên lặng vốn nên có. Trên màn hình còn dừng lại ở màn ân ái hạnh phúc nhà người ta, Dư Thần không nhịn được lại nghĩ đến vị một giờ trước mới nói sắp phải đi công tác kia, hai người bọn họ, hiện tại xem là dạng quan hệ gì? Người yêu tất nhiên chưa đủ, bạn bè hiển nhiên quá thừa, mà quan trọng nhất chính là tình cảm và sự ám muội đã đến bước nào rồi? Trước khi chìm sâu vào mộng đẹp, Dư Thần bứt rứt, tâm thần không yên mãi, cuối cùng cũng ra được quyết định: Mùng một tháng năm này, đi chơi thôi. Hoàn chương 18. (1)Nguyên văn là拉次桌, ý chỉ Pia kịch, tức hai CV trực tiếp đối diễn. (2) “Tư Mã Quang đập vại” : Tư Mã Quang là một cậu bé rất thông minh và gan dạ, một lần có mấy đứa trẻ chơi đùa gần một cái vại nước bằng đất nung, rồi không cẩn thận có một đứa trẻ bị rơi vào vại, mấy đứa bé khác quá sợ hãi, chỉ biết khóc lóc kêu cứu, đúng lúc đó Tư Mã Quang đi qua, cậu đã nghĩ cách đập đáy vại cho nước chảy ra và cứu sống đứa bé. Câu chuyện ý chỉ khen những đứa trẻ lâm nguy mà không sợ hãi, vẫn kiên cường, bình tĩnh. (Chém theo baidu by Sên) (3) Một phần mềm xem film online và tải film của TQ. (4) Vô Phong Dã Khởi Lãng: Không có gió mà lại nổi sóng. (5) Nó có khá nhiều nghĩa, một trong đó là mụn cơm, ta cũng không biết nên dịch thế nào luôn K (6) Cơ tình: Tình yêu của gay.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]