Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Bóng đêm yên tĩnh bao phủ Thượng Tiều thôn, chỉ có thể nghe tiếng sóng biển rì rào đánh vào ghềnh đá. Các hộ gia đình trong thôn cũng đã tắt đèn đóng cửa, quả thật trái ngược hoàn toàn với sự nhộn nhịp không phân ngày đêm bên phía Làng du lịch. Người trong thôn vẫn giữ nguyên nếp sống, mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ, từ xưa đến nay không hề thay đổi.
Nhưng trong bóng đêm yên tĩnh, lại có một nhóm người nhẹ nhàng dựa vào bóng tối mà lẻn vào bên trong thôn, ẩn núp ở nơi tối tăm, quan sát nhất cử nhất động từng hộ gia đình.
Hạ Cô Giang đi đến chỗ một thành viên trong Bộ ngành đặc thù, nhỏ giọng hỏi: “Thế nào rồi?"
Thành viên này mấy ngày nay liên tục giám sát Hạ Tường, nghe Hạ Cô Giang hỏi cũng nhanh chóng hạ giọng trả lời: “Hạ Tường vẫn luôn ở nhà, mấy ngày nay không thấy gã ra khỏi cửa.”
Đây là thành viên âm hiểu cách dùng bùa tìm hành tung, nên mới bị phân công quá đây giám sát Hạ Tường. Ngày đầu tiên, hắn trong thinh lặng mà dán một lá bùa truy tung tích trên người Hạ Tường, chỉ cần Hạ Tường đi xa một khoảng nhất định, hắn sẽ nhận ra ngay.
“ Cậu vất vả rồi. ” Hạ Cô Giang vỗ vỗ bả vai hắn ta, chuẩn bị đến vị trí khác thì liền nhận ra một cổ âm khí nùng liệt hướng về phía này tràn đến.
Cổ âm khí này không chỉ Hạ Cô Giang phát hiện, mà những thiên sư có mặt tại đây cũng nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-tiem-nhang-den/410292/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.