Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Hạ Cô Hàn cũng không ngăn cản Mặc Khánh Dương đánh cắp khí vận Mặc Sầm.
Không phải vì y thấy chết không cứu, mà vì lão ta đánh cắp khí vận của Mặc Sầm khá nhỏ giọt, nói là thử thì đúng hơn là trộm.
Nhưng vì cái gì mà Mặc Khánh Dương lại muốn thử? Vì cái gì lão phải sử dụng vận khí của Mặc Sầm?
Mặc Sầm thấy Hạ Cô Hàn đứng bất động, nghi hoặc nói: “Ông chủ Hạ , còn có việc gì sao?”
Hắn như cũ vẫn không tin Hạ Cô Hàn nói, đối với từ “Trộm” của y liền ghim trong lòng. Nhưng tu dưỡng không cho phép hắn làm ra hành động kinh thường hay chán ghét trên mặt, trong lòng chỉ nghĩ Hạ Cô Hàn không xứng để kết giao.
Hạ Cô Hàn trước nay không phải người quá nhiệt tình, y càng không phải dạng lấy mặt nóng dán mông lạnh, nên khi nhận ra cảm xúc của Mặc Sầm thì cũng không nói gì, mà xoay người bỏ đi.
Thay xong y phục, liền nhàn nhã đi vào ngâm suối nước nóng.
Thượng Tiều đảo là một đảo nhỏ phương nam, mặc dù tới đông nhiệt độ cũng không quá thấp nhưng cũng ảnh hưởng Hạ Cô Hàn, vì xưa nay nhiệt độ cơ thể y luôn thấp hơn người thường.
Cả người ngâm trong suối, nước nóng ấm áp bao phủ khắp toàn thân, thoáng đuổi đi hàn ý bên ngoài, y không khỏi thoải mái mà phát ra một tiếng thở thoả mãn.
Hạ Cô Hàn ngâm suối nước nóng không phải cái suối công cộng mà là cái nằm trong phòng riêng.
Cả người thoải mái dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-tiem-nhang-den/410281/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.