Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
"Chạy."
Cố Tấn Niên rõ ràng mà cảm nhận được "Thần sử" bị vứt ra Quỷ Thị, đương nhiên cũng cảm giác được cổ lực đó không thuộc về Quỷ Thị .
Hạ Cô Hàn không quá bất ngờ vì lão già kia dù gì cũng là thần sử nên được cái "Thần minh" cứu ra là chuyện hiển nhiên. Chỉ là y quan tâm một chuyện khác hơn, khẽ xoay sang nhìn Cố Tấn Niên mà hỏi.
" Anh thấy quen quen không?"
" Chính là nó!" Cố Tấn Niên không chút do dự trả lời.
' Nó' này chính là nói đến một phách trước đây họ từng bắt của "Thần minh" . Cố Tấn Niên khi vừa đặt chân vào Quỷ thị đã cảm nhận được cổ hơi thở tương đồng như vậy .
Hạ Cô Hàn chỉ nhếch môi cười :" Đúng là trước sau như một , vẫn là một con chuột cống dơ bẩn nha."
Dứt lời, duỗi người, sau lại chậm rì rì mà đi tới tiểu khu.
***
Trận pháp biến mất, Điền Đông hoa viên tiểu khu liền trở lại bộ dáng chân thật của nó. Bốn phía vẫn tối đen như mực, chỉ có những ánh đèn le lói từ những căn hộ còn sót lại trong tiểu khu.
Có lệ quỷ chỉ dẫn, Hạ Cô Hàn thực mau liền tìm đến nơi thần sử cư trú . Mới đi tới cửa, liền nghe được bên trong truyền đến tiếng la hét sợ hãi .
Cửa phòng đã mở sẵn từ trước, Hạ Cô Hàn chỉ đơn giản mà bước vào bên trong.
Nương theo ánh trăng bên ngoài cửa sổ, có thể lờ mờ thấy được một bóng người đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-tiem-nhang-den/410270/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.