Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Cả phòng yên lặng nay càng lặng yên hơn chỉ vì chữ " mẹ" của Cố Tấn Niên.
Bá quỷ tổng tài - Cố Tấn Niên vô cùng nhuần nhuyễn cho người thân Hạ Cô Hàn biết câu ' chỉ cần bạn không ngại, thì người ngại không phải bạn' là thế nào .
Lần trước , láo cá chó hiện thân biểu thị công khai chủ quyền coi đối phương như tình địch. Thì lần này lại hiện thân ngoan ngoãn lễ phép gọi đối phương là ' mẹ' .
Quả thật đồng nhôm sắt kẽm gạch đá xi măng cũng phải thua với độ cứng của da mặt Cố Tấn Niên .
Hạ Cô Hàn tuy đã trải qua một lần rồi nhưng lần này cũng không thể chịu nổi . Y còn chưa kêu Linh y là ' mẹ' vậy mà thằng chả lại có thể kêu đến không ngượng mồm như thế!
Còn Linh y thân là bộ trưởng Bộ ngành đặc thù , mưa bom bão đạn nào mà chả trải qua. Lại vì một chữ ' mẹ' của Cố Tấn Niên làm cho cứng đơ cả người .
Quỷ vương ngài gọi ta sao????
Cũng không biết qua bao lâu, Linh Y cũng không thể nào tiêu hoá nổi với cách gọi của Cố Tấn Niên nên trực tiếp lướt qua hắn mà hỏi Hạ Cô Hàn: "con biết ta là ai?"
Thanh âm của bà vẫn ấm ách như cũ, nhưng lắng nghe vẫn có thể cảm nhận được trong giọng nói có phần nghẹn ngào run rẩy . Việc Hạ Cô Hàn biết bà là ai đối với bà là chuyện vô cùng kích động .
Hạ Cô Hàn chỉ nhẹ nhàng gật gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-tiem-nhang-den/410257/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.