Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Tiểu Cẩn khó có thể tin mà trừng lớn hai mắt, cô chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày bản thân lại có thể ôm Chu Bác Hàm . Từ khi cô chết , cô đã không cảm nhận được độ ấm từ nhân loại , vậy mà hiện tại cô lại cảm nhận được độ ấm từ người Chu Bác Hàm truyền đến .
Cơ thể lạnh lẽo , cô độc 5 năm , áp lực 5 năm cô nghĩ mình đã quen . Vậy mà một cái ôm của Chu Bác Hàm lại khiến cô không biết phải làm thế nào.
Quỷ sẽ không rơi nước mắt , chỉ là bây giờ cô lại không kiềm nén được cảm xúc, ở trong ngực Chu Bác Hàm mà ô ô khóc thành tiếng .
"Hàm Hàm, anh không ngốc! Người ngốc là em mới đúng . Em không nên tự sát , không phải chỉ là mấy lời nói xàm thôi sao? Mẹ nó, em nên đi xé miệng chúng nó ra, chứ không phải tự sát ! Ô ô ô...... em hối hận lắm , sau khi chết , em hối hận lắm !"
Tiểu Cẩn nói năng lộn xộn và khóc rất lâu, Chu Bác Hàm vẫn đứng yên mà ôm chặt lấy cô , cảm nhận vui sướng vì cuối cùng cũng tìm được thứ quan trọng nhất đời cũng đau lòng là vì người thương đang khóc , vành mắt hắn cũng hoen đỏ.
Hạ Cô Hàn đứng một bên cũng không thúc giục , chỉ lặng lặng mà đứng chờ.
Từ Lam nghe một chút cũng mơ màng hiểu ra vài thứ, xem như biết được cái chuyện ma mà đàn chị cấp trên từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-tiem-nhang-den/410242/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.