Có lẽ là vì được Cố Tấn Niên truyền qua oán khí của quủ thắt cổ mà hôm nay Hạ Cô Hàn dậy thật sớm, không hề có chút cảm giác buồn ngủ nào.
Y rửa mặt vệ sinh cá nhân xong bước xuống lầu thì thấy Hạ Cô Giang đang chàng hảng chê hê nẳm trên con ghế yêu trong quầy của y, mà ngủ ngon lành .
Hạ Cô Hàn lướt qua cậu mà mở cửa tiệm. Cửa hàng nằm khuất phía trong hẻm, dù cho bên ngoài nắng cháy da cháy thịt cỡ nào thì bên trong cửa tiệm luôn lạnh lẽo âm âm.
Bất quá cũng có vài tia nắng chiếu đến cửa hàng , khiến cho kẻ đang nằm ngủ ngon như Hạ Cô Giang bị nắng chiếu thẳng mặt mà vội vàng đưa tay ra che, sau đó mới ngơ ngác ngu ngốc ngồi dậy
Cậu nhìn người đang đứng ở cửa mà sợ đến sun vòi, vội vàng lấy điện thoại ra ngó thời gian, .... Địu.... Địu .... Địu ...
" Cho hỏi... Hôm nay ngày ... Ngày gì thế ạ?"
Hạ Cô Hàn thế mà tỉnh sớm như vậy!
Cậu biết Hạ Cô Hàn nhiều năm như vậy, chưa bao giờ thấy y dậy trước 9 giờ.
Hạ Cô Hàn cũng chả để ý đến thằng em có dây thần kinh treo ở mỏm núi , mà đi thẳng đến trước mặt Hạ Cô Giang hạ lệnh.
" Đi nấu cơm đi."
" Nếu anh đã dậy sớm một lần vậy thì nấu cơm luôn đi ." Hạ Cô Giang bất động, vui cười đề nghị. Cậu còn chưa từng hưởng thụ qua trù nghệ của Hạ Cô Hàn , nên muốn thử một lần cho biết.
Nhưng Hạ Cô Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-tiem-nhang-den/410184/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.