“Em nói rõ với anh của anh, anh ấy không trách em, đúng là một namnhân vô cùng rộng lượng.” Liêu Bắc Bắc mổ nhẹ vào môi anh: “Anh ấy hiểuđược chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, cũng như không phải ai cũngcó thể trói lại với nhau, anh hiểu chưa?”
Không hiểu sao, Liêu Bắc Bắc cảm thấy dường như đây không phải là lần đầu tiên cô hôn Đường Diệp Trạch, lại giống như trong một đêm hồn baytrong mộng, bốn phía tối đen, không thể nhìn thấy, bọn họ đã từng hônnhau như vậy.
Đường Diệp Trạch ngu ngơ đáp một tiếng, đầu như kẹt trong bông, càng cố sắp xếp, càng hỗn loạn.
“Ừm….”
Liêu Bắc Bắc đột ngột bị anh kéo vào lồng ngực, cô không thấy rõ vẻmặt của anh, nhưng có thể thấy trong ánh mắt anh ánh lên một luồng sángrực rỡ, đôi con ngươi đen nhánh lại như lạc trong sương mù, nhấp nháynhấp nháy, phóng thích ra sự hấp dẫn.
Anh nâng mặt cô lên, rất muốn làm chút chuyện để xác định rõ, thânthể như chịu tác dụng của thuốc, bàn tay nóng hổi mơn trớn cổ của cô.
Nâng lưng cô lên, cúi đầu xuống, đôi môi chạy dọc theo ngực cô, hôn nhè nhẹ.
Dù sao cũng là lần đầu tiên, Liêu Bắc Bắc rất khẩn trương, cô cắn cắn đôi môi, cố nén tiếng kêu khác thường dưới tác động của nụ hôn, chậmrãi nhắm hai mắt lại. Cô tin Đường Diệp Trạch sẽ không lỗ mãng thươngtổn mình, bởi vì cho tới bây giờ, anh vẫn luôn là một “quí ông”.
Tay của anh dừng trên vùng bụng bằng phẳng của cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-quan-tam-them-chut-di/1895673/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.