Đường Diệp Trạch nhìn tin nhắn không biết trả lời thế nào, anh chưatừng nói chuyện về Liêu Bắc Bắc với anh trai, dường như cố ý dường nhưvô tình, luôn lảng tránh đề tài này.
Khóe mắt quét đến bóng dáng Đường Diệp Hoa, cho nên, Đường Diệp Trạch cất điện thoại di động, đi đến phía sau Đường Diệp Hoa, thừa dịp khianh kiểm nghiệm trang thiết bị, một tay túm lấy bản kế hoạch trong tayanh trai.
Đường Diệp Hoa bỗng cảm thấy trong tay trống không, giật mình thấyĐường Diệp Trạch lùi lại ba bước chân, mở cặp tài liệu, rút ra bản kếthoạch sân chơi, rất có xu hướng vò thành một nắm.
“Cậu bao lớn, còn làm bậy.” vừa vặn bốn bề vắng lặng, anh hét lên một tiếng.
“Chậc chậc, sân chơi chuẩn bị khởi động tài chính ba tỷ, dự đoán làvẫn bảo thủ,” anh than thở một tiếng, còn nói: “Ừ, bánh xe cao chọctrời, xe du lịch, đường cáp treo, trượt cỏ, trượt cát, giữ lại sân trượt tuyết nhân tạo, xây ở khu đất trống giữa sườn núi kia thì thế nào?”
Đường Diệp Hoa khẽ hừ, nói: “Cám ơn em rốt cục sẵn lòng liếc mắt nhìn bản kế hoạch.” Vừa nói, anh vừa đoạt lại cặp tài liệu, ôn hoà nói:“Trên đất liền không cần em để ý, em chuẩn bị trên biển a.”
Hai anh em không có nhiều lời khách sáo, Đường Diệp Trạch hiểu ý cười một tiếng, gọi điện thoại báo cho Triệu Diệu, yêu cầu anh ta lập tứcsửa sang lại một bản đầy đủ kế hoạch công trình giải trí xung quanh,trước ba giờ chiều nộp tới đây.
Có đôi khi, cải vã cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-quan-tam-them-chut-di/1895662/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.