Tin nhắn này là của Đường Diệp Hoa, nội dung là: buổi tối cùng nhau ăn cơm, nếu như cô ở trong trấn thì đừng rời đi. Diệp Trạch cũng sẽ đến, không cần khẩn trương.
Nước mắt nơi khóe mắt Liêu Bắc Bắc biến mất, cô chưa nói cho ĐườngDiệp Hoa biết, Đường Diệp Trạch thật ra là bằng hữu của cô, nếu nhưĐường Diệp Trạch xuất hiện đúng giờ, liền chứng minh anh hôm nay thậtbận rộn không rảnh nghe điện thoại, cùng với anh hai tán gẫu sao?
Dĩ nhiên, đây là ý nghĩ lạc quan, nếu như suy nghĩ bi quan, ở trongmắt anh cô không phải là bạn bè cần thiết để giới thiệu. . . . . .
Liêu Bắc Bắc hít sâu một hơi, thu hồi ý nghĩ xấu, bất kể như thế nào, thấy thì sẽ rõ ràng.
“Nước. . . . . .” Phan Hiểu Bác vô lực kêu một tiếng xin giúp đỡ, đem cô hoàn toàn kéo về thực tế , cô theo bản năng đứng lên, gọi y tá tớitrông chừng anh.
Cô không dám bước vào phòng bệnh nửa bước, càng không cách nào thathứ cho anh. Anh từng nói thích cô, thậm chí hứa hẹn chăm sóc cô cả đời, rồi ở lúc cô say rượu lại có mưu đồ không tốt với cô, thượng cẳng chânhạ cẳng tay.
Có khi, trực giác của phụ nữ là chính xác, cô đã sớm phát hiện tínhtình Phan Hiểu Bác có sự bất ổn, nhưng bởi vì mềm lòng không quyết đoánchia tay, chính sự không quả quyết của cô đã hại mình.
Niếp Niếp nghe được tiếng kêu của chú, thình lình tỉnh dậy, nó vuốtvuốt mí mắt nặng trĩu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-quan-tam-them-chut-di/1895656/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.