Niếp Niếp giống như biết mình làm sai nên cô bé ngồi yên trong xeuống nước. Đường Diệp Trạch đứng nghiêm cạnh xe, đặt áo sơ mi của LiêuBắc Bắc trên mui xe để phơi khô, không mặc gì, núp ở trong phòng vệ sinh chờ đợi.
Liêu Bắc Bắc đứng trước gương nhìn thân thể mình, nghĩ đến một mànvừa rồi, vừa lúng túng vừa ngượng ngùng. Bởi vì Đường Diệp Trạch đủ đứng đắn nên cô mới dám mặt bikini trước mặt anh, nhưng những chuyện phíasau, quả thật là không ngờ được…
Bên cạnh xe, Đường Diệp Trạch nghe điện thoại Phạm Phỉ gọi tới, PhạmPhỉ chỉ hỏi anh đang ở đâu… Đường Diệp Trạch nói cho cô ấy biết tìnhhuống ngoài ý muốn ở nơi này, thuận tiện nhờ Phạm Phỉ đặt giúp anh mộtcái bánh dâu tây ngọt, anh và Liêu Bắc Bắc sẽ trở về nhà tập thể sau một giờ nữa.
Phạm Phỉ không hỏi nhiều liền cúp máy, bởi vì cô nghe thấy rõ ràngtiếng sóng vỗ bờ cát, hiểu rõ việc Đường Diệp Trạch làm, nhưng còn khẩuvị bánh dâu tây ngọt? Liêu Bắc Bắc có biết Đường Diệp Trạch đã mất chứcnăng vị giác không?
Nói đến chuyện này của Đường Diệp Trạch, Phạm Phỉ cũng cảm thấy vôcùng kinh ngạc, anh là một người sống sờ sờ, sao có thể đối mặt với thức ăn ngon mà không thở dài tiếc nuối a?
–
Mười phút sau.
Sau khi Bắc Bắc vội vã thay quần áo, ở trong nhà vệ sinh bất an đitới đi lui, sợi tóc ướt nhẹp dính trên gương mặt của cô, nhưng cô mộtchút cũng không dám thở mạnh, thậm chí hy vọng tóc càng ướt càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-quan-tam-them-chut-di/1895650/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.