7.
Tới tầng chúng tôi ở, trước khi ai về nhà nấy, bỗng nhiên Thẩm Dịch móc di động ra, nhíu mày nhìn vài lần rồi duỗi điện thoại ra trước mặt tôi.
Tôi:?
Anh ta: “Cô làm thư ký của tôi mà ngay cả số điện thoại của tôi cũng không có?”
Anh đâu có nói với tôi cái này đâu…
Dưới sự áp bách của ông chủ tôi chỉ có thể tỏ vẻ:
“Tôi lập tức ghi số đây, ông chủ.”
Thẩm Dich vừa lòng gật đầu, chờ sau khi tôi và anh ta thêm phương thức liên lạc với nhau xong thì dơ chân đi thong thả về nhà.
Số của tôi đúng là khổ mà!
Tên Thẩm lột da đáng giận này!
Tắm rửa xong chưa bao lâu, bên ngoài đã truyền đến tiếng gõ cửa.
Mở cửa ra, tôi thấy Thẩm Dịch đang bày ra vẻ mặt đen thùi lùi đứng ở bên ngoài.
Trên mặt của tôi là một đống dấu hỏi.
Tăng ca cũng tăng ca rồi, số cũng ghi rồi, nhà cũng về rồi, sao anh ta còn muốn tìm tôi gây sự nữa thế?
Giây tiếp theo, tôi thấy anh ta cực kỳ không vui mà mở miệng: “Vì sao còn chưa đồng ý kết bạn với tôi?”
Tôi:????
Ngài không bị gì chứ?
Đã tới lúc này rồi mà còn nói với giọng điệu ra lệnh à?
“Nếu tôi có việc cần tìm cô thì phải làm sao bây giờ?”
Nhưng tôi thấy anh ta thật sự là không vui nên cũng không dám có ý kiến gì thêm.
“Tôi lập tức đồng ý đây ông chủ.”
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-o-ben-canh-nha-toi/2902055/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.