Con trai của Viên Trấn Nam vừa cưỡi tuấn mã vừa gào thét kêu gọi hai người từ bên kia bờ ruộng. 
 Nhìn bộ dạng khoái ý kiêu ngạo của cậu bé, Vân Nhu Y nhìn lại chính mình hiện nay không được tự do, tức giận đến nghiến răng. 
 "Ngươi xem đi!" Vân Nhu Y nhịn không được kéo Tề Ngạo Vũ đang ngồi ở phía sau, oán giận nói: "Trẻ con mới mười hai tuổi còn có thể tự mình cưỡi ngựa, vì sao ta lại chỉ có thể cùng cưỡi chung 1 con ngựa với ngươi? Như vậy rất mất mặt, người không biết sẽ cho rằng ta cưỡi ngựa rất kém..." 
 "Đừng có lãng phí nước bọt. Nàng nghĩ ta sẽ cho phép nàng cưỡi ngựa như điên phi trên bãi cỏ sao? Cái cổ nhỏ nhắn đáng yêu này của nàng, vừa vặn là ta rất thích, ta tuyệt không cho phép nàng tùy tiện mà làm gãy nó". 
 Con ngựa nhẹ nhàng giẫm lên đám hoa cỏ xinh đẹp, bước chậm rãi trên thảo nguyên rộng lớn. 
 Lúc nãy, Vân Nhu Y vừa lên lưng ngựa, bộ dáng điên cuồng tựa như một phần tử khỏng bố ôm bom cảm tử, nàng thật sự phi rất nhanh, hắn nhìn thấy cảnh đó thiếu chút nữa là lên cơn đau tim. Nhìn thế nào cũng không nhìn ra, nàng luôn luôn ôn nhu yếu ớt, thế nhưng lại vô cùng ham mê phi ngựa như bay. 
 Thật là không biết trường học quí tộc dạy cô dâu quí tộc nổi tiếng với những qui định hà khắc của nàng đã xảy ra chuyện gì, sao lại có thể dạy dỗ ra một phần tử khủng bố như vậy chứ! 
Vì sự bình an cho quả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-kieu-ngao/1251255/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.